Ghi hình xong, Hà Khâu Bách cũng đề nghị cùng đi ăn mừng nên đám Dư Niên cũng không có đánh lẻ, một đám đông mỗi người tự lái xe tới chỗ hẹn.
Hạ Minh Hi ngồi xe Dư Niên, lúc ngồi vào ghế sau thì đang gọi điện thoại, “Dạ mẹ, con biết con biết, sẽ không uống nhiều rượu, cũng không ăn nhiều đồ dầu mỡ... Có thể đừng gọi con là cục cưng được không, người ta đã hai mươi mấy rồi...”
Cúp điện thoại, Hạ Minh Hi rầu rĩ gãi đầu, “Ôi! Ba tôi nói sau khi chương trình phát sóng sẽ đăng weibo chúc mừng tôi đoạt giải! Tôi đứng hạng ba thì có cái gì tốt để chúc mừng? Còn muốn đăng weibo! Đến lúc mẹ tôi share lại thì cô dì chú bác cũng thuận tay share lại, rồi fans cũng share –“
Hai mắt cậu vô thần dựa vào ghế, “Niên Niên, tiêu rồi, không chừng tôi sẽ lên bảng hot search vì cái này...”
Dư Niên mở nắp uống nước, cười nói, “Tôi thấy rất tốt mà, bọn họ rất yêu cậu.”
Cậu nghĩ, nếu như ông bà ngoại vẫn còn, nhất định cũng sẽ giống ba mẹ Hạ Minh Hi, không quan tâm mình được hạng mấy, đều sẽ cố ý khoe khoang chuyện này với mấy người bạn già nhỉ?
Hạ Minh Hi vỗ mặt, “Thôi bỏ đi, mất mặt thì mất mặt! Ảnh hồi tôi còn nhỏ cởi truồng cũng bị bọn họ đăng lên weibo, fans tổ truyền ai cũng có một tấm, lần chúc mừng này thì tính là gì?”
Nói xong, cậu cầm điện thoại di động lên, muốn xem weibo ba mẹ cậu có động tĩnh gì hay không, kết quả thứ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-noi-toi-rat-ngheo/850492/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.