Liễu Bình cảm thấy có gì đó không ổn lắm.
Hắn cúi đầu nhìn về phía lá cây trong tay.
Trên lá cây có một hàng chữ nhỏ:
"Ngươi có Anh linh Long tộc, có thể tạm thời mượn dùng thân phận Long tộc."
Liễu Bình nói: "Andrea, ngươi có thể tìm ra chữ viết của Long tộc trong những
danh xưng kia sao?"
Andrea bay ra ngoài, chỉ về từng hàng chữ viết tản ra ý cảnh cổ xưa trong hư
không rồi nói:
"Có, danh xưng của Long tộc chúng ta ở nơi đó."
"Trong này không có loài người, nếu như chúng ta sử dụng thân phận Long tộc,
đợi lát nữa ngươi có thể phiên dịch giúp ta những chữ viết sẽ xuất hiện hay
không?" Liễu Bình hỏi.
"Đơn giản thôi mà."
Andrea vỗ nhẹ lên vai Liễu Bình.
Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện trước mắt Liễu Bình:
[Ngươi thông hiểu ngôn ngữ chữ viết của Long tộc, có thể tiến hành giao lưu
(trong vòng một giờ).]
Liễu Bình xoa đầu Andrea, nhìn về giữa không trung rồi nói:
"Long tộc."
Giọng điện tử kia vang lên theo, thế nhưng nó đã chuyển hóa thành ngôn ngữ
Long tộc:
"Các hạ, đã chuẩn bị đầy đủ tất cả các tuyển hạng, xin hãy kiểm nghiệm Danh
Sách này."
Tất cả danh xưng chủng tộc đều biến mất, lại có thêm vài hàng chữ mới xuất
hiện:
"Tất cả thẻ bài."
"Điều phối chức nghiệp và kỹ năng."
"Tuyến vận mệnh."
"Thiết lập thời hạn thu hoạch."
"Biện pháp khẩn cấp."
"Ghi chép lịch sử."
"Giới thiệu về Danh Sách Ngu Giả số hiệu 3-6912."
ễ ầ
Liễu Bình cúi đầu nhìn lá cây.
Trên lá cây, có một hàng chữ nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1558266/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.