Trên gương mặt tuấn tú của Aldrich, dần dần hiện lên một sự tàn bạo.
Bảy tám giọng nói vang lên từ trong hư không, giống như quỷ quái cùng với
hắn ta đồng thanh quát lớn: "Đúng là trách ta, khi nàng ta quyết tâm rơi vào
Vĩnh Dạ, ta lại không dám cùng chết với nàng ta, nếu không hiện tại nàng ta đã
là của ta, Thần lực của nàng ta cũng do ta kế thừa!"
Giọng nữ cười lạnh liên tục, châm chọc nói: "Nhìn những con ma quỷ được
nuôi dưỡng xung quanh ngươi mà xem, chủ mẫu cho ngươi mọi thứ, thế nhưng
ngươi lại không hoàn thành nhiệm vụ, kết quả của ngươi sẽ là..."
"Ta biết! Thế nhưng hiện tại còn có một cơ hội cuối cùng!" Aldrich bỗng nhiên
cắt ngang lời của nàng ta, cao giọng nói.
"Hả?" Giọng nữ cảm thấy hoang mang.
"Mọi pháp thuật mà ta tu luyện đều giống với nàng ta, đều tới từ kiến thức của
nàng ta, thậm chí một vài lực lượng triệu hồi cũng tới từ khế ước của nàng ta,
cho nên giờ phút này ta cảm thấy... nàng ta đã trở nên cực kỳ yếu đuối, mà chiếc
áo choàng của Thần dùng để che đậy khí tức của nàng ta, cũng đã rời khỏi
người nàng ta rồi." Aldrich nói.
"Lại là kính dâng..." Giọng nữ nói nhỏ.
Gương mặt Aldrich trở nên vặn vẹo mà điên cuồng.
Ở xung quanh hắn ta, những âm thanh kia cũng gào thét: "Đúng vậy, áo choàng
khôngt tại trên người nàng ta, cho nên Aldrich, lần này ngươi chắc chắn sẽ tìm
ra nàng ta!"
"Ngươi muốn như thế nào?" Giọng nữ hỏi.
"Ba ngày! Ta muốn mượn nhờ Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1558355/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.