Con thỏ đang lượn lờ xung quanh thanh trường đao, lúc đầu còn vẫn đang phát
ra những tiếng lẩm bẩm hài lòng, thế nhưng khi nghe được câu nói này của
Huyết kỵ sĩ, lập tức tức giận tới mức trợn tròn mắt, đôi tai dựng đứng lên.
Nó duỗi móng vuốt ra, nắm thành quả đấm, kêu to lên.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
['Đại đao dài bốn mươi mét' phát ra chỉ thị với ngươi:]
[Không cần tiến lên, đứng tại ngoài ba mươi chín mét...]
[Chơi hắn.]
Lông mày Thằng hề dựng lên.
Con thỏ này tên là "Đại đao dài bốn mươi mét' sao?
Tại sao tính tình con thỏ này lại nóng nảy như thế chứ?
Được rồi, nếu ngươi cũng nguyện ý ra sức...
Thằng hề đứng im không tiến tới, đứng cách Huyết kỵ sĩ khoảng ba mươi chín
mét, liên tục vung vẩy trường đao trong tay, chém ra hàng trăm ngàn đao ảnh
trong hư không.
Đao thuật - Bích Họa Thâm Ảnh!
Tất cả đao ảnh hóa thành băng sương, trong nháy mắt hàng trăm ngàn luồng đao
ảnh băng sương lao về phía Huyết kỵ sĩ.
Huyết kỵ sĩ tiếp được mấy chiêu, cười to nói: "Chỉ tới như vậy mà thôi, Liễu
Bình, ngươi..."
Bỗng nhiên hắn ta ngậm miệng lại.
Một luồng băng sương đang lan tràn trên chiến giáp đỏ máu, dần dần đông cứng
hai bàn chân của hắn ta, rồi tới hai chân, liên tục lan lên trên...
"Khốn kiếp!"
Trên người Huyết kỵ sĩ tản ra từng luồng sáng đỏ như máu, đập nát toàn bộ
băng sương.
Không được, không thể tiếp tục như vậy được.
Cần phải cận thân, chế tạo vết thương trên người Liễu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1558438/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.