Lúc đầu chỉ muốn cứu Lý sư tỷ một lần, thuận tiện giết vài người, lấy chút ít
tiền tiêu, ai mà biết lại nhận được Thần đan, còn có thể lấy được một thanh
Thần kiếm!
Làm phụ nữ thật sự thoải mái như vậy sao?
Ngừng!
Nghĩ tiếp nữa quá nguy hiểm!
Liễu Bình ho nhẹ, chợt thấy không ổn, lại phát ra tiếng cười như chuông bạc,
nói:
"Sư huynh, ngươi tốt với ta như vậy, là muốn làm đạo lữ của ta sao?"
Đại sư huynh thấy hắn sửng sốt, lập tức bồi thêm: "Điều kiện của ta là, ban
Thần kiếm trấn phái là Ly Sầu cho ta, bởi vì ta biết muội vẫn luôn thích thanh
kiếm này."
Liễu Bình đang định nói chuyện, ánh mắt bỗng ngưng tụ lại.
Trên đỉnh đầu của Đại sư huynh, có một hàng chữ nhỏ mà đỏ máu:
[Danh hiệu: Cao thủ bắt linh; Thực lực: Hóa Thần.]
[Thuyết minh: ? ??]
Trong thế giới Tu Hành, chưa từng xuất hiện hai chữ Bắt linh này.
Nói cách khác...
Người trước mặt, rất có khả năng không phải là người của thế giới Tu Hành?
Nếu như hắn ta không phải là người của thế giới Tu Hành, cũng không phải
người trong môn phái, như vậy, mục đích mà hắn ta tiếp cận Lý Trường Tuyết,
là cái gì?
Vừa giết người, vừa giải độc, còn dâng Thần khí lên nữa.
Liễu Bình bỗng cảm thấy một cảm giác cực kỳ căng thẳng xuất hiện, làm cho cả
người đều bắt đầu run nhẹ.
Hắn cảm thấy.
Từ khi thức tỉnh tới nay, chân tướng được ẩn giấu trong sương mù dày đặc, có
vẻ như đã cách mình rất gần.
Loại cảm giác này, giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1558509/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.