Câu nói vừa dứt.
Phù văn màu đen lơ lửng giữa không trung kia bỗng tỏa ra ánh hào quang mãnh
liệt.
Vẻ mặt niệm quý biến đổi, lớn tiếng mà nói: “Không!"
Miệng nó phun ra một mảnh lân giáp vỡ vụn, quát: “Lấy chân giáp này, lệnh
cho chiến trận so đấu kéo dài tiếp, mãi đến khi có một bên thắng được ba lần!"
Mảnh lân giáp lập tức tan vỡ thành những mảnh bụi đen nhỏ, lướt qua trời cao,
sôi nổi chìm vào phù văn màu đen kia.
Liễu Bình lặng lẽ hiện ra, nghiêm túc nhìn mảnh lân giáp kia.- - Đó là mảnh vảy
trên chiến giáp giam cầm Kẻ cầm dù, cũng không biết rốt cục niệm quỷ này làm
gì mà có thể gỡ xuống một cái vảy từ chiến giáp kia.
"Ngươi đã thua hai trận, lại không chịu nhận à?"
Liễu Bình hỏi.
Niệm quỷ hừ lạnh một tiếng, đấm một quyền xuống mặt đất.
Mặt đất không ngừng chấn động, vỡ ra thật sâu, để lộ ra một vài kiến trúc phía
dưới.
Thành phố dưới lòng đất! Giọng điệu của niệm quỷ mang theo một tia sát ý
mãnh liệt: “Bắt đầu từ vừa rồi, ta đã nhận ra, nơi này có một bữa tiệc linh hồn
phong phú."
"Ta tuyệt đối không nhượng bộ ––"
"Trận so đấu chiến trận thứ ba chỉ định chúng sinh chúng ta bắt được tiến hành
sinh tử quyết đấu, thắng thua của bọn chúng đại diện cho thắng thua của chúng
ta."
Niệm quỷ vươn ngón tay đen như mực ra chỉ về hướng yêu tinh trôi nổi giữa
không trung.
"Chơi trốn tìm?"
Niệm quý cười châm chọc một tiếng, giọng nói đột nhiên cất cao: “Giết người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1585824/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.