Trong khoảnh khắc.
Tất cả cảnh tượng đều biến mất.
Liễu Bình cũng hạ quyết tâm.
"Cám ơn người đã nói cho biết những điều này, xem ra đã không thể do dự, cần
phải để cho Trấn Ngục đao thu được vỏ đao phù hợp với nó."
Hắn lấy xuống một vật từ bên hông.
Gấu trúc.
Nó chính là tù phạm bị một bộ bài "Nơi Lưu Vong"
phong ấn.
Thế giới loài người chỉ giam giữ nó mà thôi.
"Làm gì vậy? Tới lượt ta ra sân phát huy tác dụng sao?"
Gấu trúc hưng phấn hỏi.
"Đúng vậy, chưa từng có kẻ nào chôn được người, chúng ta cần chôn một lát."
Liễu Bình nói.
Hắn đào một hố đất phía dưới Địa Thánh Trụ, bỏ gấu trúc vào, sau đó lại lấp đất
lên.
Ngay sau đó..
Cả vùng đều chấn động Địa Thánh Trụ bỗng hiện lên ánh sáng màu vàng óng.
Vua Yêu Tinh lướt qua, có vẻ như sợ Địa Thánh Trụ vỡ vụn vậy, cũng không
dám leo lên Thánh trụ, chỉ dám đưa tay đặt lên Thánh Trụ, nói: "Mặt đất chứa
đựng mọi thứ, dung nạp mọi thứ, sinh ra mọi thứ."
"Phàm nhân, ta sẽ phóng xuất lực lượng, chúc phúc cho người và trường đao
của ngươi."
Nó vừa nói xong.
Ánh vàng xông lên bầu trời đêm, rồi lao thẳng vào người Liễu Bình và Trấn
Ngục đao.
Trong khoảnh khắc đó.
Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:
[Trường đao: Trấn Ngục của ngươi đã thu được chúc phúc của Địa Thánh Trụ.]
[Trường đao đã thu hoạch được vỏ đao.]
[Vỏ đao này có thể tiếp nhận toàn bộ uy năng của thanh đao, đó chính là ân huệ
của đại địa.]
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1585975/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.