Nhóm dịch: Thiên Tuyết.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.Một câu thỏa thích trải nghiệm, làm cho hắn trải nghiệm tới tận bây giờ.Mà sau đó dù cho hắn hỏi như thế nào, đều không được thêm câu trả lời nào nữa.Vẻ mặt của Liễu Bình trở nên hơi vui vẻ, chắp tay về phía Vương Thành, nói: "Cám ơn Vương đại ca, thế nhưng thứ này không rẻ, ta sẽ không để ngươi phải chịu thiệt đâu."Vương Thành lại lộ ra vẻ do dự, nói: "Như vậy thì...
không tốt lắm đâu..."Liễu Bình lại ngắt lời gã: "Vương đại ca, ta là người không thích nợ nần người khác cái gì, vẫn cứ là dùng tiền mua được mới càng an tâm."Vương Thành nhìn đối phương, cũng có vẻ hiểu ra.Mình là muốn giết hắn, thế nhưng hắn lại còn tưởng mình muốn lôi kéo quan hệ với hắn.Thực đúng là tính tình của đệ tử môn phái lớn, thà rằng dùng ít tiền để mua, cũng không muốn có bất cứ quan hệ nào với người tu hành của môn phái nhỏ.Hắn muốn dùng tiền, vậy thì để hắn dùng tiền đi.Mặc dù cảm thấy hơi khó chịu, thế nhưng chỉ cần hắn ăn viên đan dược này, vậy thì mọi chuyện đều là tốt."Thôi được."Vương Thành gật đầu, ném đan dược cho Liễu Bình.Liễu Bình ném luôn độc đan vào trong miệng.Vương Thành lập tức vui mừng.Liễu Bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/2375683/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.