Vừa dùng kế điệu hổ ly sơn, đường đường là thị vệ của Thượng thư phủ lại bị chơi xoay quanh.
Trương Tiểu Phàm tay trói gà không chặt, ngồi ngẩn ra bên bàn trà nhìn bánh hoa đào, thoạt nhìn như tiểu công tử được nuông chiều trong các, chẳng trách những người đó mắt kém, lầm y thành Bách Lý nhị công tử thần long thấy đầu không thấy đuôi kia.
Trương Tiểu Phàm trực tiếp bị người ném vào địa lao giam giữ.
Sau khi bị nhận ra không phải là Bách Lý công tử, thân phận của y liền thành con tin dẫn địch mắc câu.
Lúc y mơ mơ màng màng tỉnh lại, cái ót còn ẩn ẩn đau, thấy rõ mình đang ở đâu liền không khỏi hoảng hốt.
Thoạt nhìn nơi này như là một địa lao, bốn phía ẩm ướt âm u, trên đỉnh đầu chỉ có một khe hở, ánh mặt trời chui vào chiếu xuống một chùm ánh sáng bên cạnh y, có thể thấy rõ ràng bụi bặm dơ bẩn trong không khí.
Phỏng chừng vừa rồi bị người tùy tay ném vào, nên Trương Tiểu Phàm cử động một chút liền cảm thấy trên người mình chỗ nào cũng đau, y nắm cửa lớn của nhà giam, phí công kêu: "Có người không a?" Đáp lại y chỉ có hồi âm trống rỗng.
Cứ thử vài lần như vậy, rốt cuộc có đáp lại, một âm thanh hung tợn không kiên nhẫn quát: Ồn muốn chết! Còn kêu nữa sẽ cắt đầu lưỡi của ngươi.
Trương Tiểu Phàm lập tức che miệng mình lại trốn vào trong góc, sợ đối phương nhất thời nổi hứng muốn đến cắt đầu lưỡi của y.
Sợ hãi, đến cuối cùng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghi-pham-phong-thuan-nhat-van-dinh-than/36344/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.