Nhược Yên chỉ liếc hắn một cái, rồi ngồi xuống ghế trước thư án, không thèm nói tiếng nào, bặm môi hờn dỗi.
Nhìn biểu tình của nàng, Triệu Doãn không hiểu vì sao, tưởng ai làm nàng bực bội, liền đứng lên bước đến cạnh nàng hỏi:” Nhược Nhi sao vậy? Ai làm nàng khó chịu hay ức hiếp nàng? Nói đi, ta sẽ không bỏ qua cho hắn!”
-“Chàng thật sự giúp ta trừng trị hắn sao?” Nhược Yên nghi ngờ nhìn hắn hỏi.
Triệu Doãn nghĩ tới nghĩ lui, những người có thể tiếp cận Nhược Yên rất hạn chế, người làm Nhược Nhi của hắn nghĩ hắn không trị được, duy nhất chỉ có Triệu Huân, lẽ nào con hồ ly kia buộc Nhược Nhi làm điều gì nàng không thích hay sao? Liền cẩn thận dò hỏi:” Vậy hắn làm gì mà nàng khó chịu vậy? Nói cho ta biết được không?”
Nhược Yên nhìn Triệu Doãn vẫn không biết nàng giận ai và chuyện gì! Lập tức trừng mắt nhìn hắn nói:” Được! Vậy ta nói cho chàng biết, hắn chẳng những thường xuyên ăn đậu hũ của ta, chiếm tiện nghi của ta, xong bây giờ lại còn tránh mặt ta! Chàng nói nên trừng trị hắn như thế nào?”
Triệu Doãn vừa nghe cứ tưởng Triệu Huân dám ăn đậu hũ của nàng, màu nóng liền nổi lên, đang muốn đi tìm hắn giải quyết, chợt nghe đến lời sau của nàng, hắn lại cảm giác không đúng. Dường như... nàng không phải nói đến Triệu Huân, mà ám chỉ hắn thì phải...! Chớt nhớ hành động gần đây của mình, hắn liền chột dạ.
Nhược Yên tặng hắn một ánh mắt khinh bỉ nói:” Hừ, lực kiềm chế của bản thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghia-nu-cua-thanh-vuong/100170/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.