Cảm giác mặt ướt ướt, Trần Tinh lấy tay gãi gãi, mở mắt ra, hắn thấy Thuỷ Linh đang liếm mặt của mình. Hắn cười khổ, ngồi dậy kiểm tra cơ thể cảm thấy Hp chỉ còn 300/700, xem ra vẫn không sao.
Vận chuyển Thanh Thuỷ quyết một lúc, hắn cảm thấy không sai biết lắm hồi phục như cũ.
Hắn đứng dậy nhìn Thuỷ Linh đang nằm thủ hộ cảnh giác xung quanh, hắn cảm thấy ấm áp. Nhẹ kêu Thuỷ Linh, một người một thú men theo mật đạo đi về phía trước.
Có lẽ đã hoang phế quá lâu, mật đạo nhìn có vẻ tang thương, thần bí, thêm một phần âm u. Cẩn thận từng li từng tý đi về phía trước. Hắn dừng lại trước cửa đá, đẩy ra cửa đá đập vào mắt hắn là mười phần quỷ dị, xung quanh trống không, chỉ có trung tâm giống như tế đàn ở giữa tế đàn là một ông lão gầy gò quần áo rách rưới phủ đầy bụi, 2 tay 2 chân của lão bị xích lại nối liền với 4 cột đá có điêu khắc hình rồng trông rất sống động ở 4 phương hướng khác nhau. Trên cổ lão cũng có dây xích nối liền với cột trụ to lớn nhất đằng sau lưng lão.
Khi Trần Tinh bước vào, ánh mắt lão loé lên rồi điều chỉnh nét mặt trở nên hiền hòa ngẩng đầu nhìn về phía Trần Tinh, lão mở miệng:
"$~$%#+$
Trần Tinh ngẩn ra, không biết lão nói gì, tỏ vẻ cảnh giác. Cũng đúng thôi, cái mạng nhỏ nếu không cẩn thận chơi chết làm sao bây giờ
"Lão bá, ngài nói gì cháu nghe không hiểu" Trần Tinh lễ phép đáp, cái bản tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-than-ky/2190514/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.