Thấy Dung Mị quay đầu, Lục Nhiễm ánh mắt càng thêm hung ác: "Phế vật, Thánh Viện là nơi ngươi có thể tới được sao? Còn không mau cút!"
Dạ Lưu Vân khinh bỉ liếc Dung Mị một cái, Dạ Mặc Thành càng là khoanh tay đứng nhìn, hiển nhiên không có ý muốn ngăn cản.
Nhưng bọn họ không ngờ tới chính là!
"Chát!"
Dung Mị vung tay liền trực tiếp cho Lục Nhiễm một cái tát!
"Ồn ào!"
Nàng nói rồi, từ phế vật gì đó, quá khó nghe!
Lục Nhiễm che lại má trái bị đánh sưng, không thể tin được nói:"Dung Mị, ngươi dám đánh ta!? Thế nhưng dám đánh ta!!?"
Một phế vật mà cũng dám đánh nàng!?
Bởi vì mọi việc phát sinh ngay trước cửa Thánh Viện, nhiều người lui tới như vậy, rất nhanh liền gây chú ý.
"Hả? Đây không phải Lục Nhiễm sao? Còn có Thành vương điện hạ và Thập Tam công chúa!"
Khi đám người dời mắt về phía Dung Mị:"Trời ạ! Cô nương này thật xinh đẹp! Nàng là ai a?"
Một bộ hồng y đỏ rực, đeo khăn che mặt đã đẹp như vậy, nếu tháo xuống, còn phải đẹp đến chừng nào!
"Mau nói, nàng rốt cuộc là ai?"
"Tiểu tiên nữ a! Ta quyết định rồi! Đời này chính là nàng! Các ngươi ai cũng không được giành của ta!"
"...."
Người chung quanh ngày càng nhiều, đem bọn họ vây kín, cãi cọ ầm ĩ. Vô số ánh mắt hội tụ trên người Dung Mị, hâm mộ, ghen ghét, kinh diễm, ái mộ....
Lục Nhiễm bị quăng một cái tát, sau đó lại nghe mọi người chỉ trỏ, nàng tức giận đến suýt chút nữa té xỉu!
"Hồ ly tinh! Ta muốn giết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/488327/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.