Nàng mỉm cười tiến lại gần bức tường, dùng kẹp gắp ra một cây kim dài tầm nửa gang tay, nhưng lại mỏng manh, nhìn qua chỉ cần bẻ một cái sẽ gãy nát." Đừng nhìn nó mỏng manh như vậy, nhưng lực sát thương là một trăm phần trăm đấy, bởi là hàn thiết cho nên nó có thể xuyên thủng xương cốt.
Gϊếŧ người chính là thần không biết quỷ không hay, có ma cũng không biết chết làm sao, đừng nói đến người."Thủy Kỳ Lân hít một ngụm khí lạnh, mồ hôi đầy trán, hung hăng trừng nàng :" Chủ nhân, thứ này quá nguy hiểm."Nam Cung Khuynh Tuyết cười hì hì không đáp, chỉ ném cho Thủy Kỳ Lân một ánh mắt không thể khinh thường hơn.
Ngu ngốc, phải nguy hiểm mới có thể gϊếŧ người và phòng thân !Nàng tạo ra thứ này chủ yếu để gϊếŧ người mà." Chỉ cần bôi thêm chút độc dược lên nữa, như vậy là hoàn thành."" Vậy còn cái kia ?"Nam Cung Khuynh Tuyết cầm lên một chiếc vòng khắc hoa văn đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhìn nó như một chiếc vòng rẻ tiền bán tại chợ, không có chút đặc biệt nào hết.
Chiếc vòng với bề dày ba phân, vừa khớp vào tay nàng, ôm chặt tay nàng.
Nam Cung Khuynh Tuyết mỉm cười gian xảo, nàng đeo chiếc vòng này lại cảm thấy thoải mái dị thường, không chật chội hay khó chịu.
Thủy Kỳ Lân không dám kinh nhờn thứ đồ vật nàng làm ra, lập tức lùi lại phía sau mấy bước, tránh bị trúng tiễn của nàng.Khi nàng truyền Đấu Khí vào chiếc vòng, chiếc vòng chuyển động vô cùng nhanh, nhanh đến nỗi mắt thường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-ngu-cong-chua-sung-phi-cua-de-quan/2323890/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.