Tiếng sáo vang lên bên cạnh cửa sổ nhỏ Tuyết Băng bước đến bên cạnh lắng nghe tiếng sáo mỉm cười rồi ngước nhìn lên bầu trời trăng sao kia .
- Nàng có vẻ rất thích ngắm trăng nhỉ ?
- Có lẽ là do sở thích ngày tháng năm đó của muội huynh quên rồi cũng không sao !
- Soạt !
- Sao ta có thể quên được .
- Bộp !
- Tuyết Băng , lần này ta trở về cũng sẽ không biết ngày tháng nào sẽ trở về cho nên ta muốn nàng trở về Ngọc Phong Các một chuyến an tâm hạ sinh con của chúng ta đợi khi giải quyết xong chuyện đó ta sẽ trở về cùng nàng phi thăng lên đó .
- Chàng nói gì cũng được nhưng muội chỉ có một yêu cầu nhỏ thôi .
- Nàng nói đi .
- Ngày con của chúng ta chào đời chàng nhất định phải trở về .
- Ta thề với nàng trên danh nghĩa niềm kiêu ngạo của ta .
- Muội không cần huynh thề chỉ cần huynh trở về an toàn bên cạnh muội và con là vui lắm rồi .
- Ta sẽ trở về .
- Chụt !
- Hấp !
Thiên Vũ hôn nhẹ lên trán Tuyết Băng một cái rồi bước lên của sổ rồi biến mất vào màn đêm ánh trăng .
- Bịch bịch bịch bịch bịch........!
- Hấp !
- Kịch !
- Đệ nửa đêm nửa hôm gửi thư cho ta làm gì vậy Thiên Vũ có biết ta đang rất bận không ?
- Xin lỗi nhé Chu Phúc đại ca chỉ là thê tử của đệ hiện tại đang mang thai cho nên đệ muốn nhờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-tam-gioi/604959/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.