Đó chẳng phải là quốc bảo của Châu Kinh kinh thành lớn nhất của Đại Thế thành sao ??? Sao lại ở trong tay người đó ???
- Nếu vị này muốn có nó vậy thì ta đành phải thông báo vậy !
- Cộp !
- Thành giao !
- Vật quy nguyên chủ vật này xem như phòng thân cho nàng ấy !
- Soạt !
- Chủ nhân muốn dùng thứ đó tặng cho ai đó sao ???
- Hơn cả thế và cũng là gốc rễ của sự kiêu ngạo vô song của ta.
Nghe xong câu nói đó Kiệt Thần cũng đoán ra được người đó có quan hệ như thế nào đối với Thiên Vũ rồi.
- Vậy thì thuộc hạ xin tặng cho chủ nhân thêm một thứ nữa để phòng thân.
- Thứ gì ???
Thiên Vũ hỏi.
- Thao Linh trận.
Một trận pháp sai khiến những Thú mà thuộc hạ đã giết giam cầm linh hồn của bọn chúng lại toàn bộ đều là những Yêu thú Ma Thú và Quỷ thú cực kì khát máu đã bị thuộc hạ bắt và giam cầm vĩnh viễn trong trận pháp này giờ ta xin tặng lại cho chủ nhân !
- Đồ tốt như vậy sao ngươi không giữ lại mà dùng sao lại đưa cho ta ???
- Thứ này dần dần trở nên vô dụng nếu đem ra để cầm chân đám Quỷ thú từ Bát Tinh trở lên hoàn toàn không có khả năng và ngược lại có vai Quỷ thú Cửu tinh đỉnh phong có khả năng cắn xé linh hồn cho nên sự dụng nó chỉ càng khiến chúng được đà lấn tới thôi.
Thiên Vũ cầm lấy trận pháp trên tay Kiệt Thần rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-tam-gioi/605212/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.