Nhưng tả thấy hình như mấy tên đó không phục thì phải.
- Có hay không phải dựa vào chính bản bọn chúng phải tự mình vượt qua bằng không gia tộc không sớm thì muộn cũng sẽ lụi tàn thôi !
Chỉ một ánh nhìn thôi Thiên Vũ cũng đủ sức để đánh vào chính ý chí của đối phương khiến cho chính kẻ đó đối mặt với chính nỗi sợ của chính bản thân mình.
- Tiểu tử này bề ngoài thì kiêu ngạo ngông cuồng ấy thế mà lại rất có tính toán trước sau cha đã lưu tâm tên tiểu tử này đến vậy ta cũng nên suy xét cẩn thận cho việc cân nhắc cho Tiêu Thanh nhà ta thôi !
- Soạt !
- Hắt xì !
- Sao vậy ???
- À không không có gì đâu ! Nhìn đi nhìn lại ta thấy ngươi cũng là một nam nhân tốt đấy tuy miệng lưỡi đả kích mấy tên như Nam gia ta rất khâm phục nhưng ta lại ghét nhất mấy tên kiêu ngạo như ngươi đấy !
- Ngươi đang khen ta hay cố ý chọc tức ta thế hả nha đầu kia ???
- Ai là nha đầu hả ????
Tiêu Thanh tức giận nói.
- Ta nói cô đấy ta hơn tuổi cô đương nhiên có cái quyền gọi cô là nha đầu rồi !
- Hứ !
Tiêu Thanh hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi thì Thiên Vũ lên tiếng khích bác.
-Bản tính trẻ con như vậy biết đến bao giờ cô mới chịu suy nghĩ trưởng thành và bớt cái tính khí đó đây ???? Nết nhăn trên gương mặt đẹp đẽ đó mà hiện lên thì! ! !.
haiz !
- Vút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-tam-gioi/605309/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.