Vì là ngày quay đầu tiên, chương trình chỉ cho các thí sinh thực hiện vài tiết mục giao lưu. Tập hiện tại Hoa Yên Vũ vẫn chưa đến lượt, y đành phải nhàm chán yên vị ở vị trí được sắp xếp sẵn, xem xét phần trình diễn của mấy thí sinh tuần này.
Không tệ đâu! Có khá nhiều người năng lực rất tốt.
Đợi hết mười lăm phần trình diễn thì cũng đã 6h30 tối. Tổ chương trình liền ngừng việc quay chụp, thả cho mọi người trở về nghỉ ngơi. Tất cả được đưa về kí túc bằng xe bus của nhà đài. Tổng cộng 90 thí sinh chia làm 2 xe, mỗi chiếc chứa 45 người. Không may là Hoa Yên Vũ cùng Châu Nam lại được xếp cạnh nhau.
Quả là oan gia.
"Hoa Thần, mày đúng là đáng kinh tởm."
Châu Nam vừa ngồi xuống ghế, miệng đã có thể lập tức xỉa xói, gây sự với người khác. Cậu ta nói không hề nhỏ, mấy người ngồi trước và sau hàng của Hoa Yên Vũ đều có thể nghe thấy. Biết sắp có kịch vui liền trâu đầu ghé tai hóng hớt.
Y khẽ nhướn mày, ngả người dựa vào ghế. Hoa Yên Vũ dùng ánh mắt sắc lạnh liếc Châu Nam: "Tao kinh tởm chỗ nào?"
"Mày không cần bày ra vẻ mặt vô tội đấy. Đã là đỉa rồi thì đừng nghĩ đến việc đeo chân hạc. Mày tốt nhất tránh xa anh ấy ra một chút, đừng vấy bẩn một người cao quý như Cố thiếu."
Châu Nam không kiêng dè ngôn từ. Cậu ta muốn nói gì đều tuôn ra hết, mỗi chữ đều có lực sát thương rất lớn. Chỉ cần là người, cho dù cứng rắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-thien-van-menh/186378/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.