Tống Mộ Thanh chính là một người điển hình nói năng chua ngoa nhưng lòng lại giống như đậu hũ. Lúc học đại học cô nói vô số lần “Tam Tử, mình nói cho cậu biết, mình con mẹ nó lần sau hơn nửa đêm mà phải đến lôi cậu từ quán rượu về nữa mình không phải họ Tống nữa!” Nhưng lần sau chủ quán rượu gọi điện thoại cho cô, cô còn không phải lập tức mở xe xách người hay sao? Mỗi lần Trần Mặc Mặc trở về vờ ngớ ngẩn, Tống Mộ Thanh đều giống như thủ lĩnh máu chó không chút tình cảm mắng cô không còn thể diện, hận không được chui về trở lại trong bụng mẹ, nhưng mắng xong người hối hận đầu tiên lại là chính Tống Mộ Thanh cô. Ở trên nguyên tắc, Tống Mộ Thanh là một người có nguyên tắc. Chỉ khi nào đụng phải Lận Khiêm, đao từ miệng nhưng tâm lại là đậu hũ, nguyên tắc của cô đều phải xem tâm tình.
Thứ sáu nhịn đến hơn nửa đêm mới xử lý tốt chuyện ngày chủ nhật. Thư ký luôn miệng kêu khổ, khi đưa cà phê cho Tống Mộ Thanh sắc mặt không hề tốt chút nào.
Sáng sớm ngày thứ bảy, cô liền ăn mặc xinh đẹp. Rõ ràng đã vào mùa thu, vè đẹp mắt còn cố chọn bộ váy nhìn xuyên thấu khiến Lận Khiêm không khỏi giật mình. Vừa ra khỏi cửa, gió thu thổi xào xạc, váy nhỏ bay bay vô cùng xinh đẹp, cô xoa xoa đôi bàn tay lên cánh tay nổi từng tầng da gà, run run đi xuống. Chặn một chiếc xe taxi lập tức chui vào.
Vốn dĩ Lận Khiêm muốn cho nhân viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghiem-ben-trai-quay/411491/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.