Bởi vì, ngươi luôn có thể biết được nàng muốn gì, luôn có thể cho nàng cảm giác an toàn. Hứa Hòe nghĩ, kiếp này, nàng không thể rời bỏi nữ nhân trước mặt.
Cảm giác được quý trọng lúc này khiến nàng rất hưởng thụ.
Lâm Thù Ý tựa hồ không coi trọng lời nói của nàng, vươn tay đưa ly sữa trên bàn cho nàng, "Uống lúc còn nóng, tôi chỉ đối tối với em, không phải đối tốt với người khác."
Suy nghĩ một chút, Lâm Thù Ý lại nói: "Cho nên, hiện tại tôi có thể biết vì sao em không thể từ chối tôi không?"
Hứa Hòe: "..." Mặt nàng đỏ lên, làm sao bây giờ!
"Rất nóng sao? Sao mặt lại đỏ như vậy?" Lâm Thù Ý chính là cố ý.
Hứa Hòe: "..." Không muốn nói nữa!
Lâm Thù Ý nở nụ cười, quyết định trêu chọc nàng, "Em phải biết Lâm gia là một gia tộc lớn như vậy, khẳng định có thể nhiều người phụ trách, nếu hiện tại tôi rút lui khỏi vị trí đó, tự nhiên sẽ có người tiếp nhận, em không cần phải có quá nhiều gánh nặng. Tôi đã sớm muốn làm như vậy rồi, em không cần phải vội vàng đặt vấn đề ở trên người mình."
Lâm Thù Ý cảm thấy tiểu thiên nga đỏ mặt rất đáng yêu, không có vẻ mặt lạnh lùng tựa hồ càng khiến người ta cảm thấy yêu thích.
"Hả? Thật sao?" Từ nhỏ Hứa Hòe chưa từng theo người nhà tiếp xúc với chuyện làm ăn, hơn nữa, mấy Hứa gia cũng không thể so sánh với một Lâm gia. Khi Lâm Thù Ý nói với nàng lời này, nàng liền tin tưởng mà không cần suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-nguyen-hoa/949048/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.