Cuộc gọi của Tấn An rất nhanh đến điện thoại của Lâm Thù Ý. Lâm Thù Ý đơn giản bàn giao hai câu, mang theo Hứa Hòe ra ngoài.
Những vệ sĩ này đã đi theo bên người Lâm Thù Ý nhiều năm, khi đi ra ngoài, bọn họ tự nhiên bao quanh Lâm Thù Ý, đoàn người hùng hổ đi về phía lối ra.
Dù Hứa Hòe không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nàng cũng bị tình cảnh trước mắt làm cho căng thẳng. Tim nàng tựa hồ đập rất nhanh, nhưng đồng thời cũng có chút mâu thuẫn là nàng cảm nhận được hơi ấm của Lâm Thù Ý từ lòng bàn tay mình, đáy lòng giống như cũng không cảm thấy sợ hãi bao nhiêu nữa.
Trong lòng như có nhận thức nói cho nàng biết ở bên cạnh Lâm Thù Ý nơi nào cũng đều là an toàn, ít nhất nữ nhân này sẽ không để cho nàng chịu thương tổn gì.
Hiện tại Lâm Thù Ý không có thời gian cảm nhận được tâm lý của Hứa Hòe, trong mắt tràn ngập vẻ cảnh giác, mặc dù biết nếu Phù Khinh đủ thông minh, chắc chắn sẽ không gây náo loạn nơi đông người như vậy. Nhưng cô vẫn sẽ không xem nhẹ, bên người cô còn có Hứa Hòe. Trong vô thức, tư thái lôi kéo Hứa Hòe của Lâm Thù Ý đã biến thành ôm cô gái này vào trong ngực mình. Cô dùng thân mình để bảo vệ cô gái trong ngực.
Hứa Hòe rất yên tĩnh, thành thật theo sát Lâm Thù Ý.
Chỉ trong chốc lát, sau khi bước ra ngoài, Lâm Thù Ý đã nhìn thấy bóng dáng của Tấn An.
“Tiểu thư.” Tấn An mang người đến nghênh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-nguyen-hoa/949094/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.