Lâm Thù Ý rất nhanh trở lại, cô đi thẳng đến chỗ Hứa Hòe, ngồi ở mép giường, vòng tay qua cổ cô gái đang nằm trên giường, một tay trực tiếp ôm Hứa Hòe ngồi dậy, một tay khác cầm ly nước, cho nàng uống nước.
Loại hành động này được Lâm Thù Ý làm thân mật lại tự nhiên, còn rất thành thục, giống như trước đó đã làm nhiều lần như vậy.
Còn Hứa Hòe được cô đối xử ôn nhu, lúc đầu là muốn kháng cự, tư thế này đối với nàng rất xa lạ, ngoại trừ bị bệnh khi còn nhỏ, mẹ nàng sẽ đau lòng cho nàng uống nước như vậy, sau khi nàng lớn lên có thể gánh vác liền không còn như vậy nữa. Nhưng hiện tại, Lâm Thù Ý lại một lần nữa khiến nàng cảm nhận cái gọi là hoàn toàn được chăm sóc là như thế nào.
Hơn nữa, lại được chăm sóc rất tốt.
Không phải là mắt nàng trở nên ướŧ áŧ, mà là trái tim trở nên ướŧ áŧ. Được người yêu thương, được người bảo hộ, được người quan tâm, làm sao nàng có thể không cảm nhận được?
Hứa Hòe rũ mắt xuống, che giấu kinh hoảng cùng trốn tránh trong mắt. Lâm Thù Ý đối tốt với nàng làm nàng kinh hoảng, mà đối mặt với loại này, nàng không khỏi muốn trốn tránh.
“Tốt hơn chút nào không?” Nàng không lên tiếng, nhưng cũng không có nghĩa là có một người khác trong phòng này nguyện ý cùng nàng làm người câm.
“Ừm.” Cuối cùng Hứa Hòe vẫn phải ngẩng đầu lên, nàng đã vùi lấp tâm tình vào trong đáy mắt, cẩn thận giấu vào đáy lòng chỉ có chính mình mới có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-nguyen-hoa/949099/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.