Hứa Hòe lúc này vẫn đang ở trong bãi đậu xe, bị Lâm Thù Ý kéo cổ tay, "Sao, hiện tại em lại định nháo với tôi sao?" Ngữ khí của Lâm Thù Ý mang theo trào phúng, cô không hiểu nổi đôi khi Hứa Hòe lại có những tâm tình nho nhỏ như vậy.
Hứa Hòe mím chặt môi không nói gì. Có Lâm Thù Ý ở bên cạnh, xung quanh không có ai dám trắng trợn nhìn nàng, nhưng mà, không nhìn quang minh chính đại không có nghĩa là sẽ không có ai nhìn. Ánh mắt lén lút đánh giá từ bốn phương tám hướng bắn tới phía nàng, nàng làm sao có thể không cảm nhận được?
Tiếng hét của Đàm Vân Thâm không chỉ tiết lộ thân phận của nàng, mà còn xé nát tâm tư trong đáy lòng nàng, làm nàng giống như bịt tai trộm chuông vậy.
Nàng rất rõ ràng, luôn rất rõ ràng, cho dù trong lúc đó không phải là tình nhân với Lâm Thù Ý, hai người cũng sẽ vĩnh viễn không có quan hệ ngang nhau. Cô là kim chủ của nàng, cho dù là ... Hứa Hòe dừng ý nghĩ chạy lung tung, nàng dùng tay trái nhéo vào lòng bàn tay phải, lòng bàn tay đau nhói khiến nàng hoàn hồn, tựa như trở nên tỉnh táo hơn một chút. Hứa Hòe ngẩng đầu nhìn Lâm Thù Ý, thấy người kia vẫn đang nhìn nàng.
"Lâm Thù Ý!"
Ngay khi hai người đang giằng co nhìn nhau, một ánh đèn xe chiếu vào mặt của Lâm Thù Ý, người kia không khỏi vươn tay chặn ở trước mắt, cũng đưa tay đang ở trên eo Hứa Hòe đặt ở mắt nàng...
Lục Kinh Châu cố ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-nguyen-hoa/949149/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.