🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày kết thúc công tác trở về, Sầm Qua dẫn cấp dưới đến trung tâm thành phố để liên hoan. Nhưng không ngờ là, anh lại bắt gặp Giang Bạch Lộ và một người đàn ông xa lạ trên đường bước ra khỏi nhà hàng tình nhân rất nổi tiếng, cậu còn dắt theo con chó Alaska xinh đẹp và mạnh mẽ của nhà anh theo cùng.

Giang Bạch Lộ lại càng không ngờ được.

Cậu ngại mỗi ngày chạy đến nhà Sầm Qua quá phiền phức, nên tự mình đưa con chó về nhàcậu. Nuôi mới được vài ngày, chó đã dính chặt lấy cậu như sam. Ban ngày cậu đi làm, con chóngậm dép của cậu tha vào trong ổ, đè đầu nằm sấp lên dép cậu mà lim dim ngủ. Buổi tối đi ngủ,thậm chí nó còn muốn leo lên giường chen chúc ngủ cùng cậu.

Cuối tuần Lương Hiết hẹn cậu ra ngoài gặp mặt, Giang Bạch Lộ đồng ý mà dắt chó theo. Nhiềunăm cậu không trở về Bắc Kinh, nên cậu thật sự không biết địa chỉ mà Giang tổng gửi cho cậu làmột nhà hàng tình nhân nổi tiếng ở trung tâm thành phố.

Cậu kéo chó bước vào cửa, phục vụ nghênh tiếp muốn nói lại thôi mà giúp cậu dắt con chó Alaska, trong lòng không nhịn được nghĩ thầm, lần đầu tiên nhìn thấy có người hẹn hò cònmang theo chó.

Một phục vụ bàn khác dẫn cậu đến bàn cơm đặt trước. Một người đàn ông trẻ tuổi nhã nhặn mặc áo sơ mi trắng, ngồi bên cửa sổ quay lưng về phía cậu, dường như đợi đã lâu.

Giang Bạch Lộ vòng qua ngồi xuống. Hai tay Lương Hiết chắp lại, dựa vào cửa sổ, cậu ta gật đầu nhìn cậu, “Ba tôi đặt chỗ ở nhà hàng này theo ý của ông ấy.”

Cậu không quan tâm, khoát khoát tay, cong khóe môi mỉm cười, “Tôi cũng không thoát được ý định của ba tôi đâu.”

Ánh mắt hai người khách sáo đan xen vào nhau, giống như phần lớn tình cảm sơ giao đã bị những tháng năm xa cách hòa loãng, cả hai lịch sự đối đáp trò chuyện. Cho đến khi nửa ly rượu vang đỏ được đưa vào dạ dày, Giang Bạch Lộ chống cằm, giọng điệu rời rạc hỏi cậu ta: “Cậu còn nhớ lúc nhỏ cậu nợ tôi một lần cưỡi ngựa không?”

Lương Hiết tỉnh bơ nhìn cậu, sau đó nở nụ cười, “Nhớ rõ. Hai người chúng ta đánh nhau, ai thua phải làm ngựa cho đối phương cưỡi.”

Giang Bạch Lộ tặc lưỡi ngạc nhiên: “Làm khó cậu còn nhớ rõ. Mấy ngày trước ba tôi nhắc đếncậu, tôi suýt quên tên cậu là gì rồi.”

Sống lưng thẳng tắp của Lương Hiết bỗng hơi cong xuống, cậu ta thả lỏng người dựa vào lưng ghế, “Còn tôi vẫn nhớ rõ tên của cậu.”

Giang Bạch Lộ ngước mắt nhìn cậu ta, “Gọi là gì?”

Lương Hiết thản nhiên trả lời: “Giang Bạch Điểu.”

Giang Bạch Lộ cười mắng: “Đi chết đi, tôi biết cậu không nói được lời hay ý đẹp gì mà.”

Cậu đặt hai tay lên trên bàn, nheo mắt cười nói: “Nói thật nhé, tôi ra ngoài gặp cậu không phải muốn tìm hiểu cậu, chỉ là nhớ đến thứ

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-sac-dep/1674846/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nghiện Sắc Đẹp
Chương 32
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.