Chiều chủ nhật Giang Bạch Lộ quay về, Tần Nhất Hành muốn lái xe chở cậu. Giang Bạch Lộ nói không cần nhưng Tần Nhất Hành làm ngơ, khăng khăng khởi động xe. Từ trong xe, hắn thấy Giang Bạch Lộ ngồi trên chiếc ghế dài dưới bóng cây, cúi đầu thản nhiên nghịch điện thoại di động, giống như đang chờ đợi ai đó.
Tần Nhất Hành bấm hai tiếng còi ô tô, Giang Bạch Lộ nghe thấy ngẩng mặt lên. Thấy xe của hắn thì cậu tỏ vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn bước đến, mở cửa chỗ phó lái rồi cúi người bước vào, mở lời: ”Không phải cậu thật sự nghe lời của Tống Đường, đuổi việc người pha chế rượu kia chứ?”
”Không.” Tần Nhất Hành vừa giơ tay xoay chìa khóa xe vừa lười biếng mở miệng đáp, ”Chỉ cho anh ta nghỉ ngơi dài hạn vài ngày mà thôi.”
Giang Bạch Lộ: ”…”
Cậu giơ tay đè bày tay đang giữ chìa khóa của đối phương, ”Tôi thật sự không cần cậu đưa tôi về đâu.”
Tần Nhất Hành quay đầu liếc nhìn cậu, ”Đúng lúc đêm nay tôi cũng muốn về nhà, tiện thể đưa cậu một quãng thôi.”
Giang Bạch Lộ đành phải nói thật, ”Tôi cùng với Sầm Qua trở về.”
Tần Nhất Hành cười nhạo, ”Người ta chưa về bây giờ, cậu làm thế nào? Đêm qua tôi còn nghe Dụ Quân Lân nói trường đua ngựa mới được tặng vài con ngựa đực đẹp lắm, buổi chiều hôm nay đi xem.”
Giang Bạch Lộ im lặng nhìn hắn, dường như băng qua hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào kính cửa sổ phía sau hắn đờ ra.
Tần Nhất Hành do dự giây lát, nhíu mày khẽ hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-sac-dep/1674867/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.