“Mẹ nó, con chính là thiếu thao!” Chu Thành Đông nặng nề mà cắm sâu vào, anh bắt lấy eo nhỏ điên cuồng cắm lên.
Bạch Chỉ đã bị làm đến toàn thân xụi lơ, chờ anh lần nữa bắn vào, hoa huy*t chứa tất cả đều là tinh dịch.
Khi Chu Thành Đông rút ra, buổi biểu diễn nhỏ đã sắp kết thúc, đám người dần dần tan đi, người ở lại đều là người muốn nhìn mặt trời mọc ngày mai.
Bạch Chỉ không dám ở lại quá lâu, cô trở lại chỗ cũ, các bạn học đã dựng lều trại xong xuôi, nhìn thấy cô trở lại, đều hỏi cô đã đi đâu, cô tùy tiện tìm một cái lý do lừa gạt.
Chu Thành Đông hôm nay rất tà tính, phát tiết hai lần, nhưng dương v*t còn cứng, cô gái nhỏ đi rồi, anh vuốt một lúc lâu cũng không bắn ra.
Cảm giác hưng phấn không tiêu tán, cả người khó chịu, anh đành phải chịu đựng.
Bạch Chỉ phát hiện anh cũng dựng lều trại, còn ở rất gần, cô liếc qua anh ngắm nhìn một cái, anh đứng ở trước lều trại ánh mắt đầy lửa nóng, nhìn dáng vẻ thật là thèm khát.
Nửa đêm, Chu Thành Đông rốt cuộc nhịn không được, phía dưới cương đến muốn nổ mạnh, hiện tại cho anh một cục đá, anh cũng có thể chọc ra lỗ thủng.
Bạch Chỉ cùng ba bạn đồng hành ngủ chung, cô không hề buồn ngủ, khi nghe thấy tiếng vang bên ngoài, cô liền biết anh đang đứng ở ngoài.
Kéo ra lều trại, lộ ra trọn vẹn dáng người Chu Thành Đông, dương v*t dưới thân đã cương cứng.
“Thật không e dè gì cả.” Bạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-tu-khuyet-nhat/506813/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.