Triệu Khoát bắn xong liền rút ra ngoài, dương v*t đỏ tím thô tráng cao lớn hơn 14cm rũ ở dưới háng.
Trên giường tuy rằng Vu Mị không có thỏa mãn, nhưng cô vẫn để cậu trai kia đi rồi.
Chứa đựng một bụng tinh dịch lái xe về đến nhà, trong nhà Chu Thành Đông đã sớm trở về, nhìn thấy cô, anh thuận miệng nói: “Đã trở lại.”
“Ân… Ân…” Vu Mị vì chột dạ mà không dám nhìn thẳng anh, cô đần độn đi lên lầu hai, ở trong phòng ngủ thay áo tắm dài liền vào phòng tắm.
Ngồi dưới vòi sen, cô che lại mặt, trong lòng hoảng loạn không thôi, cô sợ Chu Thành Đông biết chuyện cô mượn giống, lỡ đâu chuyện tình bại lộ, hậu quả cô không dám tưởng tượng, cho nên cô nhất định phải nghĩ ra kế sách ứng phó.
Bạch Chỉ đi đến cửa phòng tắm, cô nghe được tiếng khóc đè nén, nghe thanh âm, người bên trong có lẽ là Vu Mị.
Không biết vì cái gì, nghe thấy Vu Mị khóc, cô có một tia bất an, sẽ không xảy ra chuyện gì đi?
Bạch Chỉ đang do dự có nên nói cho Chu Thành Đông nghe hay không, cho nên ngày hôm sau khi ngồi xe của anh đến công ty, cô nhiều lần muốn mở miệng, nhưng lại ngậm lại miệng.
Tới kho hàng, cô liền bắt đầu hối hận, vẫn là nên nói cho anh biết.
Giữa trưa khi ăn cơm Bạch Chỉ không gặp anh, cô đi lên lầu mười, anh cũng không ở văn phòng, thư ký trực ban nói cho cô biết anh đang ở sân thượng.
Sân thượng? Giờ này lại đi lên sân thượng, anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghien-tu-khuyet-nhat/506830/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.