Hạ Thanh Di nghe có người gọi mình thì quay đầu lại nhìn.
Thấy Cảnh Hàn đứng sau lưng cô, đang nhìn cô chằm chằm.
Cô ngượng ngùng sờ mũi.
“Trễ rồi, em về nghỉ ngơi đi.
Mệt cả ngày rồi, chỗ chị ở gần lắm.
Không sao đâu.”
“Trễ rồi nên em mới phải đưa chị về.
Trời tối như vậy sao có thể để chị về một mình.
Huống hồ, em giúp chị xách balo.” Cảnh Hàn nói xong thì đưa tay gỡ balo trên vai Hạ Thanh Di xuống, đeo lên vai mình.
Hạ Thanh Di nhìn dáng vẻ của cậu chàng, phì cười một cái.
Cảnh Hàn cố chấp với cái balo của cô thật.
“Được rồi, vậy đi thôi.”
Thế là hai người song song cất bước đi.
Cung Triết đứng đằng sau dõi mắt theo nhìn bóng lưng của hai người.
Tay anh siết chặt lại.
Vì sao chứ? Rõ ràng mình biết Hạ Thanh Di trước, rõ ràng mình thích cô ấy trước…
Bạn của Cung Triết lại gần anh ta, vỗ vỗ vai thằng bạn mình vài cái an ủi.
Cung Triết không nhìn nữa, thở hắt ra rồi cùng bạn quay về ký túc xá.
Cảnh Hàn đi chầm chậm bên cạnh Hạ Thanh Di, thấy bầu không khí hơi yên lặng, cậu kiếm chuyện để nói.
“Mai chị có ca học không?”
Hạ Thanh Di nghe Cảnh Hàn hỏi thì ngẫm ngẫm lại thời khoá biểu của mình.
Nhớ lại trước khi tham gia hoạt động lần này cô đã xem thời khoá biểu sẵn rồi.
“Chị nhớ là không có ca học, không ngờ lần này đi lại về hơi trễ.
Nếu ngày mai còn phải đi học chắc là chị sẽ ngủ gục trên lớp mất.”
“Mệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghiet-duyen-hay-duong-mat/2573823/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.