Phan Đông Minh ngồi trên ghế trong phòng VIP, nhìn cô phục vụ xinh đẹp đặt hoa quả và rượu lên bàn rồi mỉm cười một cái mới chịu rời đi, hắn quay đầu lại nói với La Hạo: “Chuột, kể với anh trai đi nào, cô bé xinh đẹp như thế này sao lại đến tay cậu được hả?”
La Hạo ôm Tạ Kiều vào lòng, đắc ý nói: “Không nói, muốn học kỹ nghệ sao?”
Phan Đông Minh đưa điếu thuốc lên miệng, nghĩ nghĩ rồi lại hỏi Tạ Kiều: “Em gái, không ngại chứ?”
Tạ Kiều vừa nghe thấy thế liền vội vàng lắc đầu. La Hạo lại nhét bao diêm vào tay cô, nói: “Cô bé ngốc, châm thuốc cho anh Đông tử, mau.”
Tạ Kiều rút một cây diêm ra, quẹt vài lần mới được. Phan Đông Minh nghiêng người để lửa châm vào điếu thuốc, nhả ra một ngụm khói rồi híp mắt, “Vừa rồi nói là em vẫn còn đi học à? Là…khoa phát thanh?”
Tạ Kiều cụp mắt, nhẹ nhàng gật đầu, cô lúc này so với người con gái trên sân khấu ban nãy đúng là hai người khác biệt. La Hạo nghĩ cô xấu hổ nên tiếp lời: “Anh, sau này Tạ Kiều tốt nghiệp, lúc đi tìm việc phải nhờ đến anh rồi.”
Phan Đông Minh cười xùy một tiếng: “Thôi đi, còn phải nhờ đến tôi sao? Có chuyện gì mà La đại thiếu gia cậu không làm được, còn phải chờ tôi à.” Vừa nói xong, điện thoại của hắn trên bàn liền rung mạnh, hắn cầm lên bắt máy: “Ừ, chỗ cũ…Được, anh bảo lái xe đến đón em nhé? … Được, đi đường cẩn thận.”
La Hạo trêu đùa: “Lại là em gái nào đây?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghiet-trai-mon-no-nghiet-nga/2493338/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.