" Chị vợ... " Sau khi khều khều cả buổi mà Yên Đan vẫn im thinh thít,nên phải lên tiếng gọi... Thế mà cũng ko nghe đáp lại gì cả
" kìa..." Tử Đằng vuốt ve cánh tay trần của Yên Đan, rồi hôn nhẹ lên đó...
" Chị mệt lắm, để khi khác đi" giọng nàng có vẻ không vui.
Kể ra cũng tội Tử Đằng, đã hơn hai tháng rồi đúng nghĩa bị bỏ rơi. Yên Đan không lo con thì cũng nằm ngủ mê mệt. Người làm chồng như Tử Đằng không khỏi chạnh lòng.
Tử Đằng lại mon men tới gần, nắm tay hôn nhè nhẹ lên tay nàng rồi khe khẽ bảo
" Chị...chị à, hôm nay cũng hơn hai tháng rồi đó...con cũng có người lo rồi mà. Chị bỏ bê em quá rồi..." Thấy nàng im lặng không nói gì Tử Đằng lại giở giọng than thở nữa
" Dụ dỗ người ta có con rồi giờ chị bỏ rơi người ta vậy đó " nói xong nằm gác tay lên trán thở dài, bất mãn.
Yên Đan nghe xong cũng thấy cảm động, liền trở mình lại cười làm hòa.
Yên Đan tự mình nép vào lòng Tử Đằng, tay lại biết đặt lên ngực người ta.
" Ưm, em đang trách chị? Chẳng phải là người ta sinh con cho em đó sao? Người ta mệt mà, chứ có phải là không muốn đâu~ với lại người ta xấu lâm, không muốn bị em thấy dáng vẻ này đâu" nàng vừa nói vừa vuốt ve, ra vẻ âu yếm...
Tử Đằng được nói ngọt cũng dịu giọng
" ngay từ đầu là ai muốn sinh con, chứ không phải em...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-co-giao-hoa-ra-la-vo-a/2198522/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.