Tiểu tổ tông của Vệ Quốc công phủ mất tích ở Tương Nguyên tự.
An Vương nghe được tin tức cháu gái hắn mất tích, lập tức mang thị vệ đến để giúp đỡ.
Ngày xưa tình cảm giữa An Vương và vị muội muội Chu thị này vô cùng tốt, nhưng từ lúc hắn cố ý thú Tống Diệu Nghi thành An Vương phi, muội muội liền xa lánh hắn. Điều này cũng khó trách, trong mắt Chu thị không chứa nổi hạt cát, nhìn hiền hòa nhu nhược thế nhưng cũng rất ngang ngạnh, chuyện đã trải qua mấy năm nhưng vẫn không có ý tha thứ cho người ca ca này.
An Vương mới hơn ba mươi, phong thái tuấn lãng, tướng mạo đường hoàng.
Hôm nay hắn mặc một thân áo choàng màu xanh tịnh ngọc, nhìn qua lịch sự nho nhã, quý khí hiên ngang.
An Vương thấy Chu thị lòng như lửa đốt, đôi mắt đỏ phừng phừng, rõ ràng là vừa mới khóc, đầu tiên hắn chào hỏi lão thái thái đang sầu não ngồi trên ghế chủ vị sau đó mới quay sang động viên Chu thị: “A Cẩm, muội đừng quá lo lắng, huynh đã phái người đi tìm, Xán Xán nhất định không có chuyện gì.”
Hôm nay Chu thị vừa cãi nhau với An Vương phi, bây giờ nghe được câu nói của An vương, quả thực giống như đang vả cho Chu thị một bạt tai. Nàng trừng mắt nói: “Vương gia, đây là việc nhà của Vệ Quốc Công phủ, không tới phiên ngài phải bận tâm.”
Lời này, là có ý gì?
An Vương hiểu Xán Xán có bao nhiêu quan trọng đối với muội muội, hắn xưa nay tính tình ôn hòa, không dễ nổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-gia-kieu-the/2562341/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.