Edit: Kye
Beta: Mira
Thời điểm Khương Lệnh Uyển đi đến phòng khách, Vinh Vương và Lục Tông đang chuẩn bị rời đi.
Vốn Lục Tông mang theo bản mặt không cảm xúc, chờ đến lúc nhìn thấy tiểu cô nương, sắc mặt lại nhu hòa hơn. Dù là thiết hán nhu tình, cũng không được như vậy.
Hôm nay, Khương Lệnh Uyển mặc một chiếc áo khoác đỏ thắm thêu hoa, dùng một cây trâm hoa bạc nạm ngọc cài trên nụ hoa kế, đeo vòng ngọc trai hồng nhạt, một bộ dáng tươi trẻ xinh đẹp. Bộ vòng ngọc trai này tuy nhìn đơn giản nhưng chỗ ngọc trai màu hồng nhạt kia, viên nào viên nấy màu sắc êm dịu, lại to nhỏ như nhau, chỉ 1 viên ngọc trai nhỏ này, giá trị cũng đủ cho 1 gia đình bình thường ăn mấy năm. Nếu là người khác thì nhan sắc không tranh khỏi bị lu mờ bởi những viên trân châu kia, chỉ người có dung sắc mỹ mạo mới có thể cùng loại trang sức lấp lánh này tôn lên vẻ đẹp.
*Dung sắc: ‘dung’ trong dung mạo, ‘sắc’ trong sắc đẹp.
một đôi mắt to của Khương Lệnh Uyển nhìn về phía Lục Tông, cong môi cười, sau đó nàng hướng về phía Vinh Vương hành lễ, cử chỉ mang theo vẻ thục nữ. Nàng đi tới bên cạnh Khương Bách Nghiêu, ngẩng đầu giải thích: “Nữ nhi tới tiễn dượng.”
Nghe lời nói trong trẻo của nữ nhi, Khương Bách Nghiêu cười cười. hắn không ngốc, đến cùng là đưa tiễn ai, người mù cũng nhìn ra được.
Vinh Vương cũng là người từng trải, hơn nữa tiểu cô nương sắp thành con dâu này cũng là hắn nhìn nàng lớn lên, tự nhiên rất hài lòng. Trước kia hắn còn tưởng với tính cách này của nhi tử, căn bản là không cưới được vợ, bây giờ xem ra, con trai này chỉ trước mặt hắn mới có sắc mặt hơi nặng nề mộtchút, còn đối với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-gia-kieu-the/2562427/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.