Phan trắc phi nói: ” A Nhạn, dì chỉ hỏi con, con rốt cục có nguyện ý giúp gì một chút hay không?”
Minh Nhạn nghe xong, trong lòng thầm cười lạnh: Thế này sao gọi là cầu nàng? Rõ ràng là đang ép buộc nàng thì có.
Minh Nhạn nhìn Phan trắc phi, ánh mắt rơi vào vùng bụng được áo ngủ bằng gấm che lấp của nàng..
Vì địa vị và tiền đồ của hài tử còn trong bụng này, dì nàng liền đem cháu gái ngoại nhét vào làm thϊế͙p͙ cho Vinh Thế tử…
Minh Nhạn cố nén bất mãn, trong mắt hiện ra lệ quang, nói: ” Dì, A Nhạn…. A Nhạn không dám đòi hỏi đến Thế tử gia.”
Phan trắc phi mỉm cười, nói: ” Con dung mạo xinh đẹp, cũng là đại gia khuê tú, có tri thức hiểu lễ nghĩa, có điểm nào không sánh bằng Thế tử phu nhân? Bây giờ trong bụng dì đang mang hài tử, nếu lần này là nhi tử — –“
Nàng dừng một chút, nghĩ tới lời vừa rồi Vinh Vương nói, ý cười trêи mặt ngày càng sâu: “Vừa mới rồi con cũng nghe được, Vương gia đã nói sẽ không bạc đãi ta. Thân phận của ta hiện tại, lên làm chính phi cũng là hợp tình hợp lý. Vương gia nhiều năm vẫn không có nữ nhân khác bên cạnh, không có đạo lý nào lại vẫn để trống vị trí Vinh Vương phi, sau ngày cũng có ngày quyền hành to lớn trong Vương phủ sẽ rơi vào tay ta. Nếu ta trở thành chủ mẫu của Vương phủ, con đi theo Thế tử, dì tự nhiên sẽ trông nom con được nhiều hơn. A Nhạn, đừng xem bây giờ Thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-gia-kieu-the/92894/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.