Hai người quấn lấy nhau, vừa trêu chọc vừa mở cửa, vừa vào nhà, Lâm Sinh đã nóng lòng vén áo Tần Niên lên, môi lưỡi đặt lên lồ ng ngực anh. Tần Niên bị anh ép vào sau cánh cửa, ngửa đầu thở d ốc, hai tay nắm chặt đến mức làm đứt cúc áo sơ mi của anh.
“Sốt ruột như thể mấy ngày chưa được ăn ấy…” Lời trêu chọc thân mật này vang bên tai, khiến Lâm Sinh ngứa ngáy khó chịu, nhún người cắn một cái lên cổ Tần Niên, rồi ngậm lấy đôi môi không chịu thua kém người khác kia, bàn tay đã lần xuống c ởi thắt lưng của cả hai. Khi hôn, anh ngửi thấy mùi hương thoang thoảng sau tai Tần Niên, rất quen thuộc, giống một loài hoa, nhưng không kịp nghĩ kỹ, mơ mơ màng màng hỏi: “Em xài nước hoa gì vậy…?”
“Ông đây không thèm dùng thứ đó được không. Tự anh cọ từ người con gái nào bên ngoài về rồi đổ tại em à?” Tần Niên dùng chóp mũi cọ cọ vào anh, tranh thủ nhếch đôi môi mỏng lên, hai tay ôm lấy cổ anh, hàng mi rung động như có như không lướt trên má anh, lại gây ra một trận tê dại.
Lâm Sinh hít vào một hơi, véo eo cậu một cái, vung tay ném lên ghế sô pha. “Nhóc thối, xem ra hôm nay em không muốn sống nữa rồi hả!” Nói rồi, anh hung hăng nhào tới đè lên. Đổi lại một tiếng cười khúc khích của Tần Niên, dang tay ôm lấy anh.
Trong phòng tối đen như mực, cả hai đều đã quen đường quen lối, không cần phải nhìn, chỉ cần sờ s0ạng là biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-hoa-mai-tram-khiem/2724958/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.