Kiền Đức năm thứ hai mươi tư, bình minh ngày mười lăm tháng năm, trời tối đen như mực, gió thổi vào quần áo vẫn rất phát lạnh, trên con đường đá ngoài cửa cung hoàng thành đã sớm xếp hàng đầy những nữ tử tới tham gia thi Đình.
Nhóm tiểu nội giám xách hàng loạt cung đăng ( đèn dùng trong cung ) đứng hầu một bên, để cho nhóm quan lễ bộ điểm danh có thể nhìn thấy rõ một chút. Có một nhóm nữ quan Hồng lô tự cầm cung bính* được đặc chế phát cho những nữ tử đang xếp hàng chờ, lại nhẹ giọng dặn dò: "Mỗi người chỉ có một bao, đến buổi tối đêm xuống mới có thể ra ngoài, nên tự bản thân xem mà sắp xếp."
*Bính: bánh (thức ăn chế biến bằng bột mì đem hấp hoặc nướng chín, thường có hình dạng dẹp, tròn)
Đợi sau khi các quan lễ bộ nghiệm chứng thân phận rồi cho qua , trời cũng đã sáng, lúc này mới có người của Quang lộc tự đến, dẫn đường cho nhóm nữ tử đến phía sau hậu điện của Bảo Hòa Điện chờ. Mạnh Đình Huy đứng trong đám người, ngẩng đầu nhìn trụ cao mái cong cung điện phía xa xa, ngói lưu ly trên điện dưới bóng đêm tỏa ra ánh sáng mông lung, mọi thứ xung quanh giống như trong mộng.
Một người đứng bên cạnh đột nhiên run lên, cổ họng phát ra âm thanh kỳ quái.
Viên quan lễ bộ đứng bên vội vàng đi lại xem xét, sau đó liền hướng cung nhân cách đó không xa hô lên: "Nôn rồi, mau đỡ nàng ta đi ra!"
Mạnh Đình Huy hơi cau mày, nhìn nữ tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-hoang-van-tue-van-van-tue/1666293/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.