Không lâu sau ngày đó, Tạ Đình Diễn đã hẹn Ninh Uyển.
Họ gặp nhau tại quán cà phê của Chu Châu.
Lúc này quán cà phê không có nhiều người, khi Ninh Uyển đến, Tạ Đình Diễn đã ở trong đó rồi. Anh đứng trước quầy bar, quay lưng về phía Ninh Uyển, đang nhìn những bức ảnh treo trên tường.
Thấy Ninh Uyển đến, anh mỉm cười: "Trông bọn anh giống nhau thật."
Ninh Uyển cũng cười đáp lại: "Ừm, lần *****ên nhìn thấy anh, em cũng nghĩ như vậy."
"Anh ấy là người như thế nào?"
"Là một người rất tốt, sẽ không còn ai tốt hơn anh ấy nữa."
Cuối cùng Tạ Đình Diễn cũng rời mắt khỏi bức ảnh, anh nhìn sang Ninh Uyển bên cạnh, cuối cùng cũng hỏi câu mà anh đã giấu trong lòng từ lâu: "Vậy bây giờ anh ấy ở đâu?"
Ninh Uyển trả lời: "Nghĩa trang."
"Nghĩa trang ở ngoại thành."
Tạ Đình Diễn im lặng, anh không thể tiếp tục hỏi được nữa. Thực ra anh còn muốn hỏi Ninh Uyển, họ đã quen nhau bao lâu rồi, trong khoảng thời gian dài như vậy, trong mắt cô anh là gì?
Người thay thế sao?
Anh vốn nghĩ rằng người trong ảnh cùng lắm đã đi xa.
Nhưng không ngờ lại là đã qua đời.
Anh thở dài không thành tiếng, đột nhiên mở lời: "Anh có thể đi… thăm anh ấy được không?"
Ninh Uyển dẫn anh đi.
Bia mộ của Tống Thanh Yến ở hàng thứ mười, số bảy.
Bên cạnh bia mộ của anh là một ngôi mộ trống, Ninh Uyển nhìn vị trí đó, đó là ngôi mộ cô đã mua cho mình khi Tống Thanh Yến mới qua đời. Năm đó cô buộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-ngo-dong-tong-triet-khong-an-ca/2793227/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.