“Ta là người Túc Châu, năm ngoái sau tiết Trung thu mới nhập thư viện. Khi ấy ta vừa mười một tuổi, lần đầu rời nhà cầu học, rất nhiều điều không quen. May mắn được phân phòng cùng Thường Thanh đại ca, huynh ấy hết lòng chiếu cố ta. Huynh nói quê nhà cũng có một đệ đệ, nên coi ta như đệ ruột mà chăm sóc.”
Đứng trước cửa phòng của Thường Thanh, Giản Hồng vừa kể vừa nghẹn ngào:
“Ta đến thư viện chưa bao lâu đã phát hiện Lưu Hi bọn họ hay bắt nạt Thường đại ca. Không chỉ bọn họ, mà còn xúi giục người khác cùng bắt nạt nữa. Ai mà thân cận với Thường đại ca, thì cũng bị liên lụy, bị họ chèn ép.”
“Ta vốn cùng ở chung với huynh ấy, nhưng có một hôm chăn nệm của ta bị người ta hắt nước. Thường đại ca biết thủ phạm là ai, liền khuyên ta dọn sang phòng khác. Từ đó về sau, huynh ấy chỉ dám lén lút quan tâm ta mà thôi.”
Đèn đuốc trong phòng được thắp sáng. Thích Tầm bước vào, thấy giường Thường Thanh ở ngăn phía tây. Trên án thư cũng bày đầy kinh sử tử tập. Giá bút có vài cây bút lông đã khô cứng, trong đó hai cây đã dùng quá lâu, đầu bút xơ xác. Nàng đi qua án thư, xem tủ sách, rồi lại nhìn đến giường nệm.
Ngoài cửa, Giản Hồng tiếp tục:
“Lưu Hi chúng ỷ vào gia thế hiển quý, thường buông lời mỉa mai châm chọc thường đại ca. Lâu dần, ai nấy đều xa lánh huynh ấy. Thường đại ca vốn chẳng để tâm, nhưng bọn họ càng ngày càng quá đáng, còn tố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-tac-kinh-hoa-bac-nguyet-te-yen/2888448/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.