“Đại nhân, người của trà xá Cẩm Minh đã đưa về rồi!”
Chu Huân áp giải chưởng quỹ cùng tiểu nhị trà xá đến, lại bẩm:
“Hạ quan có hỏi, vào trung tuần tháng chín năm ngoái, hai người họ vẫn luôn làm việc trong trà xá, chưa từng rời khỏi. Chỉ là đã lâu ngày, bọn họ không nhớ rõ diện mạo Dương Tùng và Lý Hách, cần phải đưa xuống đại lao để nhận mặt.”
Trời đã xế chiều, Tống Hoài Cẩn đang xem lại khẩu cung của hai người Lý Hách, nghe vậy liền sai Chu Huân đưa bọn họ xuống địa lao. Lại quay sang dặn Chu Úy:
“Ngươi sang Bá phủ một chuyến, báo tin hai người kia đã nhận tội, rồi đến phòng của Dương Tùng lục soát, phải tìm cho được con dao găm hắn đã nói. Ngoài ra, chọn vài người trong phủ lấy khẩu cung.”
Chu Úy tuân lệnh, rồi lại gọi thêm một huynh đệ cùng đi. Chẳng bao lâu, Vương Túc từ trà lâu Thanh Phong cũng trở về, báo đã mang về được cái chum đá. Cái chum ấy nặng đến mấy trăm cân, sáu người phải chung sức mới khiêng lên xe ngựa chở lại.
Tống Hoài Cẩn nhìn mà thấy hết cách, chỉ bảo đem vào hậu viện:
“Đợi vụ án kết xong, vật này không biết xử trí thế nào. Nếu trà lâu muốn thì trả lại, không thì các ngươi tìm cách nuôi cái gì trong đó cũng được…”
Khóe miệng Vương Túc giật giật:
“Đại nhân, đây là cái chum từng dùng để dìm chết người đấy.”
Tống Hoài Cẩn khẽ “tặc” một tiếng:
“Sao, các ngươi còn biết sợ à? Trong gian phòng cất vật chứng kia, có bao nhiêu thứ lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-tac-kinh-hoa-bac-nguyet-te-yen/2888491/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.