“Vương gia, bệ hạ thỉnh ngài nhập điện ——”
Dương Khởi Phúc vừa khom lưng làm thế mời, vừa khẽ nâng mí mắt lặng lẽ quan sát Phó Quyết. Sự việc xảy ra đột ngột, lại còn là một tin chấn động kinh thiên, y ở trong cung hầu hạ đã nửa đời người, từng trải vô số phong ba, vậy mà giờ phút này vẫn chưa thể hoàn hồn.
Phó Quyết đứng trước cửa điện Sùng Chính, thần sắc không đổi, khẽ vuốt lại vạt áo trước ngực, rồi cất bước tiến vào.
Giờ Tý đã qua, trong điện đèn đuốc sáng trưng. Kiến Chương đế ngồi sau ngự án, hai bên ngự án là hai hàng triều thần. Trung Quốc công Tôn Quân cùng Củng Vệ ty chỉ huy sứ Tôn Luật đứng bên trái, phía sau là Thành vương cùng chư vương hầu tôn thất. Bên phải là hàng lão thần Lục bộ Tam pháp ty do Khương Văn Xương đứng đầu, Ngự sử đài đại phu Tưởng Vi, Đại Lý tự khanh Ngụy Khiêm, đều được nửa đêm triệu vào cung.
Phó Quyết mắt không liếc ngang dọc, bước thẳng tới trước, vén bào quỳ xuống:
“Thần bái kiến bệ hạ.”
Hắn vào điện Sùng Chính, vốn đã ít khi hành đại lễ, giờ phút này lại phủ phục sát đất. Kiến Chương đế không hạ lệnh cho hắn đứng lên, mười mấy đạo ánh mắt nặng nề đổ xuống, như muốn ép gãy sống lưng của hắn.
“Trẫm nên gọi ngươi là Phó Quyết, hay nên gọi ngươi là Ninh Cảnh?”
Thanh âm trầm thấp của Kiến Chương đế vang lên, ánh mắt lại hướng về cửa điện, như rơi vào hồi ức xa xăm:
“Năm ấy sự việc bại lộ, Phó Vận từ U
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-tac-kinh-hoa-bac-nguyet-te-yen/2888606/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.