Ánh sáng cửa sổ không sáng sủa lắm, từ góc độ này của ta mà nhìn, ánh mắt Minh Tam công tử rất phức tạp.
Dường như hắn đang mong đợi ta nói "Đồng ý", cũng tựa hồ, hắn càng mong đợi ta nói "Ta không muốn".
Ta nghiêng đầu, nói: Ta không muốn! "
Bốn chữ này của ta vừa nói ra, Minh Tam công tử liền hướng về phía sau lui một bước, hắn vừa thương tâm vừa vô lực nhìn ta, nói: "Ta đã sớm biết sẽ là đáp án này.
hắn lẩm bẩm: "Kỳ thực, như này là tốt nhất, như vậy mới phải...!Nam nhân nữ nhi tình trường, có thể thành đại sự gì? Dung mạo ngươi bình thường như vậy, ta đều không thể buông ngươi xuống, lại dây dưa với ngươi tới hiện tại, chỉ là lầm người lầm mình.
"
Hắn lẩm bẩm đến đây, cắn răng một cái, đột nhiên quay đầu cất bước rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, ta không nhúc nhích.
Minh Tam công tử, ta kỳ thật đã sớm biết, gia gia cùng phụ thân của ta, là bởi vì phụ thân hắn mà chết!
Minh Tam công tử, ta kỳ thật cũng biết, lần trước sinh thần ngươi đối với ta như thế, có ý tứ của ngươi, càng có ý của phụ thân ngươi.
Bởi vì giữa chúng ta, đã sớm thù sâu như biển!
Chạng vạng, Ngụy tứ tiểu thư lại tới.
Sau khi sai người mở cửa phòng, Ngụy tứ tiểu thư liền nghiêng đầu đánh giá ta.
Biểu hiện của nàng có chút khó xử.
Ta biết nàng khó xử cái gì, nghĩ nàng trước kia ác ta chán ta, hận không thể tra tấn ta đến khóc trời kêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngo-truong-sinh/588108/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.