Hoàng cung, Cảnh Minh cung.
Sắc mặt thái hậu âm trầm, hung hăng trừng huynh trưởng, hận không thể đâm hắnhai cái lỗ, xem trong đầu hắn có gì?
Minh đại lão gia tâm ngoan, lại hám lợi, nhưng nhiều năm làm quan không phải người ngu, hắn biết chuyện của Thiệu Án và Ôn Tuệ náo thành như vậy, không khác gì đâm một đao sau lưng thái hậu, thái hậu duy ngã độc tôn đã quen, sao có thể chịu được nỗi nhục này?
Việc này đều do xuẩn phụ kia.
hắn quỳ xuống nói: “ nương nương, thần tội đáng chết ngàn lần, không ước thúc được Thiệu Án, bị người ám toán, gây ra đại họa như vậy, xin nương nương giáng tội.”
Bị người ám toán?
Sắc mặt Minh thái hậu không tốt lên, bà hừ hai tiếng nói : “ tốt, tốt a, trong điền trang của Minh gia Thiệu Án bị người ám toán, đại ca, ngươi coi ai gia là đồ đần sao?! hiện tại các ngươi muốn làm gì, chuyện lớn như vậy dám không thương lượng cùng ai gia, tiền trảm hậu tấu, còn muốn viện cớ lừa gạt ai gia. Đại ca, trong triều có bao nhiêu quan văn, võ muốn lừa bịp ai gia và hoàng đế, hiện tại ngươi cũng là một trong số đó sao?”
Minh đại lão gia rớt mồ hôi lạnh, hắn nghĩ khẳng định thái hậu đã biết gì đó, giấu diếm không nổi nữa.
hắn gần như nằm rạp xuống, nức nở nói : “ nương nương, thần vạn lần không dám a! lần này Thiệu Án thực sự bị người mưu hại, chỉ là Khang vương phi miệng lưỡi dẻo quẹo, chụp Chu thị choáng váng lúc này mới làm Chu thị sinh ra ý nghĩ sai lầm, ngồi nhìn chuyện này phát sinh. Nương nương, trước đó thần cũng có ý nghĩ kết thân với Khang vương phủ nhưng nương nương nói muốn gả Ôn Tuệ quận chúa cho thế tử Tây Phiền vương, thần vạn vạn không dám ngỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoai-thich-chi-nu/1902759/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.