Hôm sau, tôi nhận được một cái mail của chồng với nội dung ngắn gọn: Anh đã quyết định cắt đứt hoàn toàn với cô ấy và trở về bên gia đình. Mong em tha thứ cho anh và cố quên đi những chuyện đã qua. Cho anh thêm thời gian để chứng minh cho em thấy anh thật sự trở về với gia đình, em nhé.
Tôi đọc mail, cảm xúc không thể gọi tên, lẫn lộn. Được một lúc thì tôi định hình lại, và cười khẩy chua xót. Tôi không tin cái mail này, dù là một chút mong manh. Anh đã báo cho cô ta tôi đã biết pass, và nghĩ rằng tôi sẽ không biết họ làm gì sau lưng tôi. Nhưng tôi còn biết làm gì hơn lúc này khi đã ngu ngốc nói ra điều đó???
Như những người vợ khác, người mẹ khác, muốn bảo vệ con, muốn cho con một tuổi thơ hạnh phúc, có lẽ tôi đành hi sinh bản thân. Tôi chấp nhận những gì anh nói là sự thật, và đành phải sống theo cái "sự thật" đó. Và bắt đầu một chuỗi ngày sống không còn là mình, vật vã, đau đớn, nghi ngờ, mỉa mai, cáu gắt...
Tôi vẫn yêu chồng, vẫn thèm được chồng âu yếm, ôm ấp mỗi đêm, nghe những lời yêu thương mỗi ngày, vẫn muốn gia đình sum họp vào giờ nấu ăn buổi tối... Nhưng trong tôi tất cả đã vỡ vụn. Đêm đến, tôi và chồng mỗi người một góc dù chồng đã cố gắng thân mật, hàng ngày tôi trả lời hay trao đổi với chồng tôi những câu đầy đủ thông tin nhưng không chứa đựng một chút cảm xúc nào, buổi tối ba bố con vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoai-tinh-chuyen-o-dau-cung-co/199147/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.