Xe đột ngột phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đường ngay trung tâm thành phố. Lăng Khiên quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: “Vậy em muốn tôi như thế nào mới có cái quyền này? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen làm tình nhân cho người ta thôi sao?”
“Ba” thanh thúy một tiếng, Đồng Yên mở cửa xe nhảy xuống, nắm chặt túi xách hướng phía trước đi tới.
Lăng Khiên vuốt mặt, đè khóe miệng, nhìn về thân ảnh xinh xắn đang chạy về phía trước bên ngoài kia, hai tay hung hăng đập mạnh vào tay lái, sau đó khởi động xe đi tiếp, xe giữ khoảng cách năm thước từ từ đi phía sau cô.
Đồng Yên rất quật cường, anh đã sớm lĩnh giáo rồi. Anh cho là trải qua nhiều năm như vậy, cô đã chấp nhận thực tế rồi, nào ngờ lại không nghĩ rằng, cô không chỉ không có bớt kiên cường đi, thậm chí so với lúc trước càng quật cường hơn chứ không có kém.
Cứ như vậy một cô gái kiên cường đi bộ từng bước từng bước từ ngoại ô đi trở về nhà suốt ba giờ đồng hồ, tuyệt nhiên không nhìn về sau một cái, không nghỉ lấy một lần. Cho đến khi cô ngồi vào trong xe taxi, Lăng Khiên mới dừng xe ở ven đường, nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay che lấy mặt, che lại vẻ mệt mỏi cùng cô đơn của mình.
Anh lại bị tính kiên cường của cô đánh bại một lần nữa.
Đồng Yên trở về nhà trọ, đổi dép đi trong nhà, mặc đồ ngủ vào, vào phòng vệ sinh nằm trong bồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-anh-yeu-em/213682/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.