"Nào, giới thiệu một chút, đây là con trai tôi, Thẩm Thần."
Thẩm Tân không hề cảm giác được bầu không khí có chút khác thường, cười cười vỗ vai Thẩm Thần, giới thiệu cho Đông Vân nghe.
"A Thần, mau chào dì đi."
Thẩm Tân dùng ánh mắt nói chuyện với anh, đang cân nhắc xem làm cách nào mới có thể ép anh đi vào khuôn khổ được. Thẩm Thần ý vị không rõ liếc Đông Lộ một cái, rất ngoan ngoãn chào một tiếng "Dì" với Đông Vân.
Bộ dáng văn nhã lại lễ độ.
Đông Vân nhẹ nhàng gật đầu, "Chào cháu."
Đồng thời kéo Đông Lộ qua đây, "Đây là con gái tôi, Đông Lộ."
Đông Lộ không biết nên bày ra cái biểu tình gì, trước kia cô có gặp Thẩm Tần một lần ở bệnh viện, rất rõ ràng là đối phương đã sớm quên cô rồi.
"Cháu chào chú."
Cô chậm rãi nói, đôi mắt lại nhìn về phía Thẩm Thần.
"Cô gái nhỏ này thật xinh đẹp, vừa nhìn liền biết là một tiểu mỹ nhân, quả nhiên là được thừa hưởng từ mẹ*." Thẩm Tân khen ngợi.
*Chỗ này là một tục ngữ, nhưng mình không tìm được tục ngữ nào cho phù hợp với hoàn cảnh. Đại ý thì ở đây nói mẹ đẹp thì con cũng đẹp.
"Cảm ơn lời khen." Đông Vân cười nhạt, "Đừng đứng nói, ngồi xuống trước đi."
"Đúng đúng, xem tôi này, phục vụ, dẫn đường."
Thẩm Tân vung tay lên với phục vụ đứng bên cạnh.
Đông Lộ trầm mặc đi theo bên cạnh Đông Vân, phát hiện Thẩm Thần đang nhìn mình chằm chằm, bộ dáng muốn nói lại thôi, tựa hồ rất muốn đi lên hỏi một câu.
Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-deu-nghe-em/110646/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.