Sau tiết tự học, việc công khai xử tội Thẩm Thần vẫn chưa hề kết thúc, sau khi mọi người xem xong video cuộc thi tính nhẩm toàn quốc, La Nhạc Phúc không hề để tâm tới màn mãnh liệt phản đối của hắn, tiếp tục ấn mở các video khác của hắn để xem.
Với một lý do khá là hợp lí đó là khích lệ bạn học học tập tiến bộ, nhưng những người sáng suốt đều nhìn ra được ông đang lấy việc công báo thù riêng.
Không biết Cửu Trung à?
Hớ hớ.
Bây giờ để cho cậu biết rõ!
Các bạn học chăm chú xem, xoi mói Tiểu Thầm Thần ở trong video.
"Thẩm Thần lúc nhỏ đáng yêu quá."
"Đúng vậy, lông mi dài chưa kìa, da còn trắng nữa, y như mấy bé gái ấy, hơn nữa tính tình còn kiêu căng như vậy, khác biệt rất lớn so với bây giờ nha."
"Hắn nhỏ như vậy đã đạt giải Olympic Toán, tôi con mẹ nó đến bây giờ cũng chưa được cái giải nào!"
"Aizzz, người so người sẽ bị tức chết a."
Thẩm Thần: "..."
Muốn mắng người.
Hắn nhìn thằng nhóc trong video, không coi ai ra gì, khinh cuồng kiệt ngạo, hai tròng mắt sáng người tràn ngập ngạo khí, một bộ dáng chưa từng nếm trải khó khăn của cuộc sống.
Tròng mắt Thẩm Thần đen nhánh giống như là đang xem người khác, hắn đã quên mất cái dáng vẻ vốn có của mình chính là như thế này, đã từng có một khoảng thời gian rất dài, hắn luôn ngây thơ cho rằng cả trái đất này đều xoay quanh mình, lão tử chính là đệ nhất thiên hạ.
Ngu ngốc thật.
Cảm thấy rất xấu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-deu-nghe-em/110696/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.