Editor: Chanh
Đợi một hồi, Cố Tần thấy cô không nói lời nào, cũng không có ép hỏi, chỉ cười cười: "Được thôi, cứ coi như em tới tuổi dậy thì mãnh liệt hơn người khác đi. Dù sao thì Hoa Hoa nhà chúng ta cũng đâu có giống người bình thường."
Sắc mặt Mục Sở bình tĩnh, ngữ khí nhẹ nhàng: "Em khi đó đột nhiên muốn biết học sinh xấu là như thế nào, thừa dịp mình đang còn trẻ thử nghiệm một phen. Anh nhìn xem, không phải sau này em quy củ lại rồi sao? Đây gọi là co được giãn được!"
Nói xong còn nhướng mày nhìn anh, chậc chậc hai tiếng: "Như anh một đường thẳng tắp từ nhà trẻ cho đến đại học, đều được thiết lập thành học sinh ba tốt, thực tế nhìn có chút đơn điệu lại không thú vị, so với con đường trưởng thành như đồ thị hình sin của em, quả thực kém xa."
"Sau này lúc nhớ lại, anh sẽ hối tiếc đó." Cô nhìn Cố Tần, một mặt đồng tình với hoàn cảnh của anh.
Cố Tần nhẹ mỉm cười: "Em còn rất biết đường nhặt mặt mũi cho mình đấy."
Nói xong anh đứng dậy, trèo qua ban công, rời đi.
Mục Sở vẫn ngồi trên ghế sofa như cũ, nhìn theo hướng anh rời đi, cuối cùng đem ánh mắt dời về các chậu hoa nhài trên ban công phòng mình, trong ánh mắt mang theo vài phần mê ly, ngón tay đang túm lấy góc áo bỗng tăng thêm lực đạo, vô thức nắm chặt.
Cho tới bây giờ cô luôn là người lý trí, tuyệt đối không vì bất cứ người nào, bất kỳ chuyện gì mà trầm luân triệt để.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-dung-chay/2059930/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.