Khi Mục Sở tỉnh dậy, rèm cửa trong phòng vẫn chưa được mở ra.
Ánh sáng trong phòng tối tăm, nhìn không ra đã mấy giờ rồi.
Cả người cô bủn rủn bất lực, thắt lưng như muốn gãy mất, hai cái đùi đầy dấu hồng nhạt.
Không có Cố Tần bên cạnh, cô lấy điện thoại ra nhìn thời gian, đã gần trưa.
Cô nằm xuống đắp chăn, cúi đầu nhìn cơ thể của mình.
Không một mảnh vải, da thịt trắng nõn chi chít những vết đỏ.
Những chuyện xảy ra rối hôm qua hiện hữu rõ trong đầu.
Bình thường Cố Tần rất khắc chế.
Không ngờ sau khi giải trừ phong ấn, thật khiến người ta nghẹn họng trân trối, mở rộng tầm mắt.
Anh buộc cô gọi là chồng, mấy lời nói và hành vi càn rỡ vẫn còn rõ bên tai.
Giống như đã biến thành người khác, cô suýt nữa không nhận ra.
Thì ra đàn ông rất ngây thơ khi làm chuyện đó
Cô ho hai cái, cổ họng rất khó chịu.
Là vì bị anh hành hạ đêm qua mà khóc quá lâu.
Cẩu nam nhân đúng là biến thái!
Khi cô khóc, anh yêu thương cô, thả chậm tốc độ, còn dỗ cô.
Cô cố gắng ngừng khóc
Ngược lại anh càng làm hung ác hơn, hỏi cô tại sao không khóc.
Thậm chí làm mọi biện pháp để ép cô khóc cho anh nghe.
Cô lớn rồi mà chưa thấy ai trơ trẽn đến vậy!
Cửa phòng ngủ mở ra, Mục Sở ngừng suy nghĩ, nhìn người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đi vào.
Gương mặt anh anh tuấn, mái tóc ngắn, mặt mày tràn đầy tinh thần, khóe môi cong lên.
Mục Sở tức giận liếc anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-dung-chay/2060024/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.