Có lẽ là học quá muộn, nên ngày hôm sau Mục Sở buồn ngủ chịu không được.
Lúc Cố Tần gọi cô dậy chạy thể dục, bị cô vô tình đạp cho một cước, xoay người tiếp tục ngủ.
Cố Tần nhất thời bật cười, nhìn chằm chằm bóng lưng cô: "Hôm nay không dậy sớm?"
Mục Sở nhíu mày, chứng bực bội lúc mới rời giường sắp không kìm nén được: "Anh đừng quấy rầy em!"
Nghe được giọng nói của cô, ý cười trên mặt Cố Tần thu lại.
Nghĩ đến cảnh hôm qua cô mắc mưa, anh đưa tay sờ sờ trên trán, ánh mắt dần trầm xuống: "Thay quần áo xong chúng ta đi bệnh viện."
Mục Sở nhức đầu muốn chết, căn bản không nghe thấy anh đang nói gì, chỉ cảm thấy ồn ào, mày nhíu chặt hơn, đưa tay đánh anh: "Anh làm gì thế!"
"Đồ ngốc, em sốt rồi!" Cố Tần bắt được tay cô, cúi xuống ôm, cả người cũng nóng rực. 1
Anh vừa tỉnh dậy đã thấy trên người cô nóng.
Mỗi tháng Mục Sở đến kỳ kinh nguyệt nhiệt độ cơ thể đều cao hơn bình thường một chút, tính toán thời gian cũng sắp đến nên vừa rồi anh không để ý.
Lúc này nghe giọng cô anh mới phản ứng được, đây là phát sốt!
Thấy cô nằm bất động, Cố Tần ôm người lên, mặc quần áo vào.
Mục Sở vẫn mơ mơ màng màng, đầu óc hỗn loạn, chỉ mơ hồ nhớ Cố Tần đưa cô tới bệnh viện, bởi vì sốt cao nên phải truyền dịch.
Lúc ý thức cô hoàn toàn thanh tỉnh, người đã nằm trên giường bệnh.
Trong gian phòng yên tĩnh, có thể nghe rõ được tiếng truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-dung-chay/2060042/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.