“Sao lại không lên tiếng thế, cậu có đi hay không cũng phải nói chứ.”
Lưu Minh Triết ở bên kia bắt đầu thúc giục.
Tưởng Nam Khanh do dự mở miệng: “Mình suy nghĩ thêm một chút đã.”
Cúp điện thoại, cô nghiêng đầu qua, lại nhìn thấy Vu Thiến Thiến và và Trương Xuân Phàm không biết đã đứng sau cô từ lúc nào, đang ghé tai nghe lén.
Tưởng Nam Khanh vừa định mở miệng, Trương Xuân Phàm đã giơ hai tay giải thích: “Mình, bọn mình không cố ý nghe lén đâu, chỉ, chỉ là nghe cậu nhắc đến tên Mục Lăng Thành nên nhất thời hiếu kì thôi.”
Tưởng Nam Khanh: “…”
“Nghe giọng điệu vừa rồi của cậu, có phải là muốn tham gia tiệc tối đón tân sinh không?” Trương Xuân Phàm nhìn cô, cẩn thận hỏi thăm, “Nếu như vậy, cậu có thể, có thể mang mình đi theo không. Dù sao mặt mũi của cậu lớn, chắc chắn sẽ giá trị hơn mấy tấm vé.”
Tưởng Nam Khanh buông tay: “Nhưng mà mình không nói sẽ đi.”
Trương Xuân Phàm kéo tay Tưởng Nam Khanh qua: “Nam Khanh, cậu đi đi mà, coi như giúp mình một chút đi. Tiểu Yến chắc chắn cũng muốn đi!”
Chu Yến đang ngồi trên giường, nghe thấy có người nhắc tên mình liền nhìn qua, chỉ thấy Trương Xuân Phàm đang nháy mắt ra hiệu với cô.
Chu Yến bỏ sách xuông: “Nam Khanh, cậu có đi không, nếu cậu đi thì mình đi.”
Tưởng Nam Khanh ngồi trên ghế im lặng suy nghĩ.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Vì sao Lưu Minh Triết lại gọi cho cô vào lúc này, còn giải thích một đống chuyện như vậy, có lẽ là Mục Lăng Thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoan-dung-nhao/1416777/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.