Đôi tay rắn chắc của Nguyệt Liên siết lấy cả người Hi Hoa.
Tay của Hi Hoa bị kẹp chặt ở hai bên hông hắn nên không thể cự quậy mà chỉ biết siết chặt lấy vạt áo của Nguyệt Liên.
Hi Hoa bị hắn hôn đến nhũn người, lồ ng ngực căng lên không ít, tiếng th ở dốc cũng rõ ràng hơn.
Hi Hoa cố gắng hít thở thật sâu, đôi mắt từ từ mở, đối diện với khuôn mặt Nguyệt Liên ngũ quan tuấn tú thật khiến tim y xao xuyến.
Nguyệt Liên từ từ buông tha đôi môi hồng kia, khẽ nở nụ cười lưu manh.
Hi Hoa ngồi thở, cả người có chút tê dại mềm nhũn, lại giương đôi mắt phủ hơi sương nhìn Nguyệt Liên.
"Ngươi..
chỉ giỏi lừa gạt ta."
Nguyệt Liên vừa cười vừa trưng vẻ mặt vô tội nói: "Ta sao lại lừa gạt ngươi, ta chỉ muốn nhìn rõ ngươi từ trong khung cảnh mờ ảo thôi."
"Ngươi vẫn chưa thấy rõ sao?".
Đôi tay Hi Hoa đưa lên xoa nhẹ vùng mắt của Nguyệt Liên, trong lòng có chút hụt hẫng.
Nhưng nghĩ lại những chuyện chữa bệnh này không nên vội vàng mà phải từ từ mới có hiệu quả.
Hi Hoa cười nhẹ lại nói: "Thôi thì không sao, cứ từ từ sẽ tốt hơn."
"Tuy không rõ mọi thứ xung quanh cách đây một trượng (3m) nhưng chung quy nhìn rõ ngươi là đủ rồi.
Thế nên sau này ngươi không được đứng cách xa ta quá một trượng đâu đó."
Nguyệt Liên ngọt miệng căn dặn, Hi Hoa cười nhẹ nhưng rồi cũng có chút trầm lặng.
Nguyệt Liên thấy y không nói, lại nghĩ y đang buồn rầu.
Hắn bỗng dưng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoanh-dau-nhin-hoa-roi-trang-khuat/966898/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.