Đến giờ nghỉ trưa,Minh Đan về căn hộ của mình ăn trưa, mới từ thang máy lên nhà thì đã thấy Sở Thiên Mặc đang đứng trước cửa đi tới đi lui,cô định trốn vào một góc nhưng nghĩ lại,mắc gì phải trốn, Minh Đan cô có thiếu nợ anh ta đâu, sửa lại váy, vuốt vài sợi tóc chút rồi ngẩng mặt đi về phía anh.
Sở Thiên Mặc thấy người con gái mình yêu đang đi về phía này, chưa kịp mở miệng, cô đã chặn họng anh.
“Đi ngay trước khi tôi gọi bảo vệ!!”.Minh Đan không thèm nhìn, thò tay vào ví lấy chìa khóa, chưa kịp bỏ chìa vào ổ đã bị Sở Thiên Mặc giơ tay chặn cửa trước mặt cô, anh ta có phải muốn ăn đòn không??.
“Nói chuyện với anh một chút thôi Minh Đan”.Sở Thiên Mặc giở giọng cầu xin.
Minh Đan quay mặt lại đối diện với anh, giả bộ ngó trái ngó phải.
“Con đàn bà của anh đâu rồi??.Có phải anh sợ đem ả ta theo cản trở anh nên cho ả ta ở nhà chờ anh về chứ gì??”.
Suốt bảy ngày tịnh tâm tu luyện lòng mình, mấy lời này của cô làm gì si nhê với anh nữa.
“Anh làm gì có con đàn bà nào???”.Giả ngu chút.
“Có cần tôi nói tên ả ra cho anh nhớ không??”.Minh Đan ánh mắt gắt gao nhìn vào mắt Sở Thiên Mặc, chỉ một tia khác thường thì anh sẽ biết mùi.
Mới bảy ngày không gặp cô, thấy cô hơi xuống sắc một chút nhưng trong mắt anh, cô lúc nào cũng xinh đẹp, lúc tức giận lại càng đẹp.
“Hình như anh có một người phụ nữ thì phải??”.Lại tiếp tục giả ngu.
Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoanh-mat-lai-thay-nguoi-thuong/1399944/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.